"Bé con, anh đi tắm một chút."
Thẩm Gia Tự đẩy đẩy đầu tôi. Tôi ngẩng lên, nhếch môi cười: "Hửm? Anh đang mời em tắm cùng sao?"
Thẩm Gia Tự đỏ mặt, ngoan ngoãn giải thích: "Không có, Hoắc Dự vô tình làm dính pheromone lên người anh, anh đi tắm sạch đã."
Sắc mặt tôi trầm xuống, cẩn thận ngửi thử. Quả nhiên, một mùi hương bưởi cực kỳ buồn nôn bám lảng bảng trên người Beta. Tuy mùi rất nhạt, nhưng không ngăn được dạ dày tôi đảo lộn.
Đúng là thứ pheromone tởm lợm.
Beta không có pheromone, và pheromone của người khác cũng khó bám lên người Beta, trừ khi có những hành động thân mật.
Lúc này, quang não vừa khéo đẩy lên mấy bài báo dư luận: Toàn tinh hệ xôn xao! Hoàng thái tử công khai tỏ tình với thiên tài cơ giáp - Viện trưởng Thẩm ngay tại hội nghị.
"Bé con, em đừng giận, anh đã từ chối hắn rồi."
Thẩm Gia Tự lo lắng túm góc áo, bất an nhìn tôi. Bất kỳ Alpha nào cũng không thể chịu đựng được việc bạn đời của mình có mùi của kẻ khác. Kể cả là đang diễn kịch.
Tôi cúi người bế thốc Thẩm Gia Tự vào phòng tắm.
"Sao em nỡ giận anh chứ? Tất cả là lỗi của thằng ngu Hoắc Dự kia, em thấy nhà họ Hoắc muốn tuyệt hậu rồi đấy."
Thẩm Gia Tự bịt miệng tôi, giọng cảnh cáo: "Bé con!"
Tôi l.i.ế.m ngón tay anh, làm nũng nói: "Anh ơi, em đùa thôi mà, em làm gì có năng lực đó?"
Thẩm Gia Tự buông tay, vẫn không yên tâm: "Bé con, sau này đừng nói bậy nữa, dù thế nào hắn cũng là người hoàng thất."
Tôi ngoài mặt đồng ý, nhưng trong mắt lóe lên tia khinh miệt.