Anh trai bắt tôi đi lấy lòng kẻ thù không đội trời chung của anh ấy, sẵn tiện thừa cơ đánh cắp bí mật quân sự.

Chương 9

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Tôi không ngờ nơi Thẩm Gia Tự nói lại chính là khu ổ chuột nơi chúng tôi gặp nhau lần đầu. Bên trong chứa đủ loại cơ giáp và chiến hạm, có những mẫu ngay cả quân đội cũng không có.

"Thẩm tiên sinh." Một Alpha cường tráng mặc đồ đen cung kính quỳ trước mặt anh.

Thẩm Gia Tự buông tay tôi ra, ngồi xuống ghế hỏi: "Còn sống không?"

Tên Alpha vẫy tay, thuộc hạ lôi một người từ khoang trị liệu ra. Nói là người, nhưng thực ra không còn hình người nữa. Đó là một huyết nhân run rẩy bò dưới đất, dùng nửa bàn tay chống đầu, giữ thăng bằng một cách quái dị, giọng khàn đặc khó nghe: "Thẩm... Thẩm tiên sinh."

Thẩm Gia Tự mắt không chớp, cũng học dáng vẻ của huyết nhân kia, nửa chống đầu: "Là cậu à, Tiêu Vũ, thật lâu không gặp nhỉ."

Giọng điệu thân thiết như đang hàn huyên với cố nhân. Huyết nhân run rẩy, phủ phục xuống đất, nghe thấy tiếng khóc nức nở: "Xin... xin lỗi, tôi không dám nữa, cầu xin Thẩm tiên sinh tha mạng."

Thẩm Gia Tự cau mày, tên Alpha bên cạnh chủ động dâng súng.

"Khóc cái gì? Đã làm thì phải chịu hậu quả, tôi ghét nhất là kẻ hối hận."

Dứt lời. Đoàng!

Huyết nhân bị b.ắ.n nổ đầu, m.á.u b.ắ.n tung tóe. Phát s.ú.n.g này như b.ắ.n vào tim tôi, khiến tôi lùi lại một bước.

Thẩm Gia Tự đưa tay lau vết m.á.u trên mặt, vẻ mặt ghét bỏ: "Thối c.h.ế.t đi được."

Tên Alpha quỳ xuống dâng khăn giấy, ngước đầu hỏi: "Thẩm tiên sinh, những tên khác cũng xử lý như vậy ạ?"

Thẩm Gia Tự cười, vẻ mặt rất hưng phấn: "Ừm, cứ tra tấn trước rồi trị liệu sau, tôi muốn từng đứa một phải c.h.ế.t trong đau đớn."

Nhìn nụ cười tàn nhẫn trên mặt anh, lòng tôi dâng lên một nỗi sợ hãi mãnh liệt. Thẩm Gia Tự giúp tôi lau vết m.á.u trên mặt, giọng vẫn dịu dàng như thường lệ: "Bé con, em đang sợ à?"

Tôi trấn tĩnh lại, không trả lời mà cúi đầu hôn lên môi anh. Thẩm Gia Tự vứt khẩu s.ú.n.g đi, chân mày nhiễm vẻ vui sướng: "Bé con đừng sợ, anh chỉ g.i.ế.c những kẻ phản bội và lừa dối anh thôi."

Tim tôi hẫng một nhịp, giả vờ đùa: "Nếu em lừa dối anh thì sao? Anh cũng sẽ đối xử với em như vậy à?"

Biểu cảm trên mặt Thẩm Gia Tự ngẩn ra, dường như chưa từng nghĩ đến khả năng này. Vài giây sau, anh lại nở nụ cười, nhưng ý cười không chạm đến đáy mắt: "Thật là khó xử nha, nếu là bé con thì chắc anh không nỡ b.ắ.n c.h.ế.t đâu."

Tôi vừa định thở phào thì nghe anh nói tiếp: "Đánh gãy tay chân rồi vứt đi thôi, anh không cần nữa."

Không cần nữa. Tim tôi như bị ai đ.ấ.m một cú, đau âm ỉ.

 

back top