Chất tử từ láng giềng đưa tới dung mạo tuấn mỹ vô song, đáng tiếc lại là một kẻ ngốc.

Chương 14

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Hắn đón ta về Đông Cung, đối đãi cực tốt. Tốt đến mức ta có những phút giây hổ thẹn. Nhưng ta phải là một kẻ ngốc. Một bình hoa đẹp đẽ thuần khiết vô hại.

Ở Thương Minh, ta đã quen dùng sự ngốc nghếch làm màu sắc bảo vệ mình.

Thái tử thường xuyên lo âu phiền muộn, sau này hay mượn rượu giải sầu. Chỉ vì quyền lực đều nằm trong tay lão Hoàng đế Yết Thạch.

Chỉ khi Đại tướng quân Sở Cựu trở về, thần sắc trên mặt Hoắc Kiêu mới nhẹ nhõm, tự tại hơn đôi chút.

Hoắc Kiêu tin tưởng hắn, có lẽ còn rất thích hắn. Họ cùng nhau lớn lên, cùng nhau đánh trận. Còn ta, phải chăng đã đến quá muộn?

Nhưng kẻ ngốc không được ăn dấm, kẻ ngốc chỉ có thể bám dính lấy Hoắc Kiêu. Hắn đi đâu, ta theo đó. Điểm tâm ở Lãm Nguyệt Lâu ăn vào chẳng thấy vị gì, trong mắt ta chỉ toàn là hình ảnh hai người họ khoác vai bá cổ thân mật.

Ta còn nghe nói, Sở Cựu vì không muốn Hoắc Kiêu cưới Tam cô nương Sở gia mà không ít lần bị cha hắn đánh gậy. Hừ, quả là tình thâm nghĩa trọng nhỉ.

 

back top