Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj
Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!
Mọi người thấy được, là một tấm ảnh Ôn Nhiên lưu lại trên vòng bạn bè: Cậu và Lạc Tiêu ghé sát vào nhau, đầu lớn chen chúc trước màn ảnh, hai người tay cầm một tấm vé máy bay, Lạc Tiêu mỉm cười, Ôn Nhiên vẻ mặt tươi tắn.
Kèm theo văn bản: Thế giới lãng mạn tự do tươi đẹp ~ Chúng ta đến rồi ~ Xuất phát!!
Ôn Bình Bình, Cư Nhã Hân, Lạc Chính Đình đều thả tim, bao gồm cả nhóm bạn bè lấy Thương Qua làm đại diện.
Lạc Phong mới thêm bạn bè cũng thấy, nhắn lại “Thuận buồm xuôi gió”, sau đó gửi cho Lạc Tiêu: 【 Cho em 100 triệu, coi như yêu đương... 】
Hủy bỏ
【 Chuyển cho em 100 triệu, coi như quỹ du lịch trăng mật 】
Trong mấy nhóm chat lớn nhỏ của Ôn Nhiên đều đang nói về chuyện này:
【 Nhiên Nhiên cùng daddy ca đi chơi hả? 】
【 Hình như là vậy. 】
【 Xem vòng bạn bè cậu ấy, đã bay đi rồi 】
【 Đi đâu vậy? 】
【 Không biết a 】
【 Ghen tị, đột nhiên cũng có xúc động muốn kết hôn chớp nhoáng 】
【 Đừng, Ôn Nhiên gặp được daddy ca vừa có tiền vừa lớn, chúng ta chỉ sẽ gặp phải thằng đàn ông thối vừa lùn vừa bủn xỉn 】
...
【 Ai, Thương Qua đâu, thường ngày cậu ấy năng động nhất, hôm nay sao không thấy bóng dáng? 】
Thương Qua đang ở cùng Mộc Mộc uống rượu, nói chuyện tình thương.
Mộc Mộc nào? Chính là Mộc Mộc tuyên bố muốn đi làm spa cho m.ô.n.g sau khi biết Lạc Phong là đích trưởng tử nhà giàu số một Châu Á.
Tại sao cậu ta lại chịu EQ?
Bởi vì cậu ta gửi ảnh s.e.x.y cho đích trưởng tử, bị đích trưởng tử kéo vào danh sách đen.
Quán bar, Thương Qua nhìn mấy tấm ảnh s.e.x.y lộ chân lại lộ bụng Mộc Mộc gửi đi trên giao diện trò chuyện, cau mày vô ngữ, môi mím thành một đường thẳng, vẻ khinh thường muốn lật bàn — Mèo con, thằng nhóc Mộc Mộc này thật sự không muốn đi đường vòng nhân sinh a.
Trước đây cậu ta còn tưởng Mộc Mộc nói đùa, hóa ra là thật.
Một bên, Mộc Mộc uống rượu đến mặt hoa lê dính hạt mưa, vừa uống vừa chửi: “Thằng đàn ông thối, không có mắt nhìn.”
“Cũng không thể nói như vậy.” Thương Qua đưa điện thoại trả lại: “Không phải ai cũng thích loại hình như cậu.”
“Càng không phải cậu muốn tiêu 60 tỷ trong thẻ ngân hàng của đích trưởng tử là có thể...”
“Tao coi trọng tiền của hắn sao!?” Mộc Mộc đau khổ nói: “Hắn chính là anh trai của daddy ca a!”
“daddy ca n.g.ự.c lớn như vậy, Ôn Nhiên ăn ở tốt như vậy, tao cũng muốn ăn tốt, có sai sao!?”
“Không sai không sai.” Thương Qua là người biết an ủi, mở miệng liền nói: “Đích trưởng tử có lẽ không có ngực, còn là tiểu đinh đinh.”
? Mộc Mộc đột nhiên không khóc nữa, nhìn Thương Qua: “Sao cậu biết?”
“Hắn mặc âu phục mà, quần như vậy bó, phía trước quần không hề có chỗ nào nhô ra, khẳng định là nhỏ a.”
Thương Qua trong lòng: Thực xin lỗi đích trưởng tử, cho anh dập đầu ba cái.
Vì vậy ngay trong đêm Ôn Nhiên và Lạc Tiêu bay đi này, tin đồn về việc Lạc Phong là tiểu đinh đinh lan truyền trong vòng bạn bè của Ôn Nhiên.
Trong lòng mọi người: Anh 6 tỷ cũng quá đáng thương đi.
Giàu có như vậy, lại là một người tàn tật.
Sad.
Bạch cúc hoa.jpg
Thương Qua: ? Tôi không biết.
Tôi cái gì cũng chưa nói.
Tôi là người tốt.
Lưu lưu ~~
Ba ngày sau, Lạc Chính Đình bay đi làm công việc bận rộn. Lạc Phong thì bay về từ đường quê nhà. Cư Nhã Hân tiếp tục ở lại cùng Ôn Bình Bình đi chơi, các loại happy.
Ngày hôm đó, khi gọi video, Ôn Nhiên đang cùng Lạc Tiêu leo Hoàng Sơn.
“Hai ~ các con trai ~” Cư Nhã Hân và Ôn Bình Bình cùng nhau vẫy tay về phía Ôn Nhiên Lạc Tiêu ở đầu video bên kia.
Ôn Nhiên cũng vẫy tay, trong tay còn cầm gậy leo núi chuyên nghiệp, bên cạnh là Lạc Tiêu đang đi cùng.
“Chúng con đã leo được nửa đường rồi!” Ôn Nhiên trò chuyện với Cư Nhã Hân và Ôn Bình Bình: “Chờ leo xong Hoàng Sơn, chơi xung quanh hai ngày, chúng con sẽ đi Cửu Trại Câu.”
...
Cúp video, Ôn Nhiên và Lạc Tiêu tiếp tục leo núi.
Lạc Tiêu tiếp tục chủ đề vừa rồi, nói với Ôn Nhiên: “K3 chính là đỉnh Chomolungma, K2 là đỉnh Chogori thấp hơn K3 một chút.”
“Tuy K3 cao hơn, nhưng về độ khó leo, K2 lại cao hơn một chút.”
Ôn Nhiên tò mò: “K2 anh đã leo chưa?”
“Leo rồi, nhưng không leo đỉnh thành công.” Lạc Tiêu giải thích: “Sợ chết, hôm đó thời tiết không tốt, suy xét kỹ lưỡng, đã không tiếp tục.”
Ôn Nhiên: “Em không suy xét đến núi tuyết cao bảy tám cây số, em trước hết leo Hoàng Sơn đã.”
Nói rồi lấy lại hơi, lại nhìn về phía cửa hàng gần đó: “Lại ăn một cây xúc xích nướng đi.”
Ba phút sau, Lạc Tiêu nắm tay Ôn Nhiên, hai người vừa đi lên vừa ăn xúc xích nướng.
Bên bậc thang có một cô gái đứng nghỉ ngơi ở đó vẫn luôn nhìn họ, chờ họ leo lên, cô mở miệng nói: “Soái ca, hai anh là anh em hay là tình nhân vậy?”
Hửm? Ôn Nhiên nhìn đối phương.
“Vợ tôi.” Lạc Tiêu hào phóng giới thiệu.
“Tôi đã nói mà,” Cô gái cười, tự mình nói: “Anh em leo núi cũng không thể tay trong tay.”
Hai nam sinh đang leo gần đó lặng lẽ buông tay nhau ra.
Ôn Nhiên vừa thấy, cười không ngớt.
Hai mươi phút sau, Ôn Nhiên và Lạc Tiêu bắt đầu vừa leo núi vừa gặm dưa chuột.
Đường còn dài, họ có rất nhiều thời gian, không vội, từ từ leo.
Một khắc nào đó Lạc Tiêu sờ điện thoại ra, giơ lên, đối diện với mình và Ôn Nhiên, chụp một tấm ảnh chung cả hai cùng nhau leo núi.
Lạc Tiêu chọn một tấm, gửi lên vòng bạn bè, kèm theo câu: Hành trình không giống nhau, hiện tại là hai người.
Ôn Nhiên không lâu sau bình luận lại: Lạc tiên sinh tân hôn vui vẻ (^o^)/
Thương Qua, Lư Văn Văn và những người khác bình luận đồng loạt: Nhiên Nhiên daddy ca hạnh phúc 99~~
Từ đường quê nhà, Lạc Phong vừa dập đầu xong trước bài vị tổ tông liền đón nhận tia sét đánh giữa trời quang —
Anh thấy Kiều Vân Cảnh không lâu trước đây gửi tin nhắn cho anh.
Kiều Vân Cảnh nói: 【 Lạc tổng, tôi vừa nộp đơn xin từ chức 】
【 Cảm ơn sự chiếu cố của ngài nhiều năm qua 】
【 Tôi xuất phát từ suy xét cá nhân và quy hoạch nghề nghiệp, cuối cùng quyết định rời khỏi Thụ Trụ 】
【 Xin từ biệt ngài tại đây 】
【 Một lần nữa cảm ơn ngài đã chiếu cố tôi và hướng dẫn chỉ đạo công việc cho tôi từ trước đến nay 】
【 Chúc ngài mọi điều thuận lợi 】
【 Chắp tay trước ngực.jpg 】
Lạc Phong: “???????”
Lạc Phong không thể tưởng tượng nổi ngẩng đầu nhìn đống bài vị sau bàn thờ phía trước — Các người chính là phù hộ tôi như vậy sao?
Nửa tỷ!
Tôi đã chi nửa tỷ để trùng tu từ đường cho các người!
Tôi mẹ nó bỏ ra lớn như vậy!
