Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj
Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!
Lạc Tiêu cảm thấy thú vị, trong lòng cười, trên mặt không cười, sợ Ôn Nhiên sẽ càng ngượng ngùng.
“Vậy được rồi, chúng ta nói chuyện...” Lạc Tiêu nghĩ nghĩ, chủ động dẫn đề tài: “Nói chuyện hiện tại? Sau hôn nhân?”
Được. Ôn Nhiên gật đầu.
“Em có thể nói cho tôi biết em nghĩ như thế nào không?”
“Em đồng ý kết hôn, tôi rất bất ngờ, nói thật.” Lạc Tiêu ngữ khí bình thường đang nói rõ sự bày tỏ.
Ôn Nhiên chậm rãi: “Một mặt là vì mẹ anh nói muốn chịu trách nhiệm.”
Dừng lại một chút: “Được rồi, đó không phải nguyên nhân chủ yếu.”
“Chủ yếu là vì mẹ tôi vẫn luôn thúc giục tôi kết hôn.”
“Tôi đối với chuyện này vẫn luôn khá phiền muộn.”
“Vừa vặn có một cơ hội như vậy...”
Lạc Tiêu đã hiểu, nhìn Ôn Nhiên: “Em có biết tôi nghĩ như thế nào không?”
Ừm. Ôn Nhiên nhìn qua, tỏ vẻ mình đang nghe.
Lạc Tiêu vô cùng trực tiếp: “Tôi thật sự thích em. Em nếu đồng ý kết hôn, tôi đương nhiên thuận nước đẩy thuyền.”
Ôn Nhiên nghe mà khựng lại.
“Thật sự.” Lạc Tiêu tiếp tục nói: “Tôi rất thích em.”
“Hôm qua em vừa mới bước vào quán bar của Trương Tổ Danh, tôi đã nhìn thấy em ngay từ cái nhìn đầu tiên.”
“Em thật xinh đẹp, tôi vẫn luôn nhìn em, căn bản không dời mắt được.”
“Nói thật, trước khi thấy em, tôi căn bản không biết loại hình như em sẽ là loại hình tôi thích.”
Ôn Nhiên có chút kinh ngạc, nhưng cũng không tính quá bất ngờ.
Bộ dạng của chính cậu, cậu biết, cũng biết mặt cậu trong mắt một bộ phận nam nữ rất có sức hấp dẫn.
Hôm qua Lạc Tiêu chủ động đi qua, còn cùng cậu nói chuyện phiếm chơi xúc xắc, cậu cũng đã biết đối phương có ý với mình.
Nhưng có ý thì có ý, hiện tại kết hôn...
“Anh là nói,” Ôn Nhiên tiêu hóa một chút: “Ở chỗ anh, kết hôn là...”
“Đúng vậy.” Lạc Tiêu: “Ở chỗ tôi, kết hôn là nghiêm túc.”
“Trong mắt em là kết hôn giả, ứng phó cha mẹ, tôi thì không phải.”
Ôn Nhiên lại dừng lại một chút, lặng lẽ tiêu hóa.
“Cho nên,” Lạc Tiêu nói tiếp: “Tôi hiện tại muốn hỏi em, trong tình huống hiện tại, tôi có thể xin dọn đến ở cùng em không?”
“Nếu em có phòng dư.”
Lạc Tiêu vô cùng trực tiếp: “Tôi thích em, chúng ta còn lĩnh chứng, với tôi mà nói, bước tiếp theo chính là theo đuổi em.”
Ôn Nhiên nghe mà vẻ mặt ngạc nhiên, theo đuổi?
Lạc Tiêu: “Được không? Tôi chuyển đến ở?”
Lại nói: “Tôi không thể khẳng định, nhưng mẹ tôi hoặc mẹ em, có khả năng sẽ ‘giám sát’ chúng ta có ở cùng nhau không.”
“Tôi chuyển đến ở, ít nhất có thể chặn miệng họ.”
“Em cũng yên tâm, tôi chuyển đến ở, sẽ không gây trở ngại cho em, sẽ không ảnh hưởng em.”
“Theo đuổi em, tôi khẳng định cũng sẽ từng bước một.”
Ôn Nhiên nghe, tiêu hóa, mặt lại có chút đỏ — Lạc Tiêu thật sự rất trực tiếp.
Mà Ôn Nhiên cũng không rối rắm nhiều, nếu là kết hôn giả, cậu liền có kế hoạch kết hôn giả.
Cậu ý bảo hướng phòng ngủ phụ: “Phòng đó anh có thể ở.”
“Phòng khách, phòng ăn, chúng ta có thể công cộng.”
Đến nỗi theo đuổi...
Ôn Nhiên nhìn Lạc Tiêu, cũng nói thẳng: “Tôi đối với anh thật sự không có tầng ý tứ đó.”
“Theo đuổi tôi mà nói, có thể thuần túy chỉ là đang lãng phí thời gian của anh.”
Ôn Nhiên vốn không có suy xét qua chuyện tình cảm.
Cậu hiện tại một lòng một dạ đều dồn vào sự nghiệp truyện tranh của mình.
Truyện tranh vẽ không tốt, đầu óc cậu đầy rẫy cốt truyện và phân cảnh, đâu có tâm trí tiếp nhận người khác theo đuổi, yêu đương.
Lạc Tiêu lại nói: “Tôi không phải loại hình em thích sao?”
“Nhưng hôm qua em ngồi trong lòng tôi hôn tôi lúc, rõ ràng rất...”
“Tôi uống say rồi.” Ôn Nhiên vội vàng nói: “Ngại quá, tôi cũng không biết tôi uống say sẽ đi theo anh về khách sạn.”
Tóm lại: “Anh muốn chuyển đến ở thì có thể.”
“Bất quá thật sự không cần phải lãng phí thời gian ở chỗ tôi.”
“Chuyện tối hôm qua...” Ôn Nhiên lời ít ý nhiều: “Tôi đều không nhớ rõ, anh cũng quên đi.”
Không có gì, tình một đêm mà thôi, đều là người trưởng thành rồi, cái này không có gì không thể chấp nhận.
“Được rồi.” Lạc Tiêu chưa nói gì, cũng không tranh cãi nhiều.
Anh biết Ôn Nhiên lúc này có thể muốn ở một mình suy nghĩ một chút, tiêu hóa, liền chủ động nói: “Em có cần làm việc không?”
“Em đi làm việc đi.”
“Lát nữa tôi sẽ chuyển đồ đạc của tôi qua đây.”
Ôn Nhiên đứng dậy, trước khi rời đi nghĩ đến cái gì, nói: “Trong ngăn kéo ở cửa có một cái chìa khóa cửa lớn, anh có thể cầm dùng.”
“Được.”
Lạc Tiêu nhìn theo Ôn Nhiên vào phòng ngủ.
Chỉ còn mình anh, Lạc Tiêu tự mình dựa vào ghế sofa, cười cười — Vui vẻ một đêm, còn kết hôn, cái này thật là...
Có phải là cũng quá may mắn không?
Lạc Tiêu căn bản nhịn không được, ý cười vẫn luôn treo trên mặt.
Anh lập tức lấy điện thoại ra gửi cho Cư Nhã Hân: 【 Mẹ, kết hôn là con, mẹ có phải nên trả giấy đăng ký kết hôn lại cho con không? 】
Phòng ngủ, cửa khép lại, Ôn Nhiên liền vừa kinh hãi mở to hai mắt vừa ôm n.g.ự.c từ ván cửa chậm rãi trượt ngồi xuống — Ngủ! Ngủ!!! Lại còn lĩnh chứng!! Kết hôn!!!
Trời!! Ơi!! Nha!!
Truyện tranh của cậu cũng không dám vẽ cái cốt truyện này!!!
Bình tĩnh! Bình tĩnh!
