Năm năm trước, tôi lên cơn đau tim dữ dội.

Chương 30

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Tôi luôn muốn tìm Chu Hoài Ngộ để nói chuyện, nói chuyện trực tiếp.

Lời nhắn soạn mấy lần vẫn chưa gửi đi. Tin nhắn của anh đã tới trước:

【Ba ngày nữa tôi về, tới nhà cậu có tiện không? Muốn nói chuyện với cậu.】

Tiện thì tiện, nhưng ba ngày nữa là Valentine. Tôi ăn diện cho mình trông như một món quà.

Thấy xe anh dừng lại liền bắt đầu đàn piano. Bản nhạc mới tôi vừa viết, vẫn chưa có tên. Đàn xong cả bài, Chu Hoài Ngộ đã đứng sau lưng tôi. Tôi cố giữ giọng tự nhiên nhất có thể:

"Bản nhạc mới em vừa viết, anh thấy đặt tên là gì thì hay? Gọi là 《Hành khúc nhiệt luyến》 hay là Yêu thầm?"

Anh lấy ra một bó hoa lớn giấu sau lưng.

Không phải hoa tươi, mà là hoa làm bằng kẹo, rất đẹp. Bó hoa được đặt trên nắp đàn. Tôi bị anh khóa chặt trong vòng tay. Sau lưng là cây đàn piano, tôi không còn đường lui.

Tay anh áp lên mặt tôi, nâng lấy gương mặt tôi, từng chút một hôn xuống. Vẫn là hương bạc hà quen thuộc, mang theo sự nóng bỏng của mùa hè.

"Nhiệt luyến đi."

"Tịch Tụng Minh."

 

back top