SAU KHI BIẾN THÀNH NGƯỜI, TÔI TÌM ĐƯỜNG THÁO CHẠY KHỎI ĐẠI LÃO

Chương 2

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Hừ hừ.

Trong cái nhà này ai lớn ai nhỏ tôi vẫn phân biệt rõ ràng lắm.

Dẫu sao Chu Thư Nghiên không thích tôi thì cùng lắm cũng chỉ càm ràm vài câu.

Nhưng Chu Luật Dã mà nổi giận thì cá khô nhỏ với pate đóng hộp của tôi chắc chắn sẽ bị cắt xén thật sự.

"Meo~"

Tôi lại khẽ kêu thêm vài tiếng.

Không biết Chu Luật Dã muốn làm gì.

Dù sao Chu Luật Dã cũng là con người duy nhất mà tôi không tài nào đoán thấu.

Chẳng ai biết trong lòng anh đang nghĩ gì.

"Chấp nhặt với một con mèo làm gì, hơn nữa Tiểu Chỉ rất ngoan, sao có thể cố ý trả thù em được."

Chu Luật Dã đưa tay bế thốc tôi từ trên tay vịn sofa lên.

Tôi ngoan ngoãn rúc vào lòng anh.

"Anh! Đây rõ ràng là định kiến! Anh thật sự không biết lúc nó làm khó bọn em thì đáng ghét đến mức nào đâu, con mèo này của anh đúng là thành tinh rồi."

Chu Thư Nghiên đứng bên cạnh gào thét trong tuyệt vọng.

Tay Chu Luật Dã nhẹ nhàng gãi đầu cho tôi.

Thoải mái đến mức tôi muốn ngủ thiếp đi ngay lập tức.

Tuy rằng thỉnh thoảng Chu Luật Dã có cắt bớt cá khô của tôi, nhưng anh đúng là một "con sen" đạt chuẩn.

Tôi rất hài lòng về anh.

"Nó chỉ là một con mèo, sao có thể thông minh đến thế được. Vừa nãy chắc nó chỉ muốn chơi với em thôi. Mèo tôi nuôi, chẳng lẽ tôi còn không biết tính nết của nó sao?"

Hửm?

Câu này nghe không giống lời khen cho lắm.

Nhưng không sao.

Dù sao thì Chu Thư Nghiên cũng bị tôi chọc tức là được rồi.

Ai bảo lần nào cô ta đến cũng gọi tôi là mèo béo đại ca.

Ai béo cơ chứ?

Tôi không có béo nhé!

Chu Thư Nghiên chắc là bị sự thiên vị của anh trai mình làm cho nghẹn họng.

"Anh đúng là kiểu 'mẹ hiền hại con', anh cứ chờ xem, đợi đến lúc con mèo béo này gây ra chuyện rồi anh sẽ biết tay. Đến lúc nó chạy đi đâu đó mà vì béo quá chui không về được, lúc đó anh mới biết mình sai ở đâu."

 

back top