SAU KHI BIẾN THÀNH NGƯỜI, TÔI TÌM ĐƯỜNG THÁO CHẠY KHỎI ĐẠI LÃO

Chương 5

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Trời đất của Mị như sụp đổ.

Cái tên con người này đang nói gì thế?

Mị làm sao có thể nhìn trúng loại sinh vật hai chân như anh ta được.

Hơn nữa tôi chỉ là đang quan tâm anh ta thôi mà.

Đúng là làm ơn mắc oán.

Mị giận rồi.

Cái loại giận mà mười con cá khô cũng không dỗ dành nổi ấy.

Khổ nỗi bây giờ tôi còn chưa thể bộc lộ ra ngoài được.

Dẫu sao tôi vẫn đang bị Chu Luật Dã xách trong tay.

Còn cần anh giúp tôi sấy khô lông nữa.

Thôi vậy.

Mị đang ở dưới mái hiên nhà người ta, không thể không cúi đầu.

Tôi chỉ đành kêu lên mấy tiếng nịnh nọt với Chu Luật Dã.

Để anh nhanh chóng lau khô nước trên người cho tôi.

Nếu không Mị sẽ bị bệnh thật mất.

"Mày đúng là một con mèo trà xanh mà, vừa nãy chẳng phải còn đang giận dỗi sao? Cũng biết co biết duỗi quá nhỉ?"

Việc ngâm bồn của Chu Luật Dã bị gián đoạn.

Anh chỉ đành đứng dậy khỏi bồn tắm.

Tất nhiên trước khi đứng dậy anh còn rút cái khăn tắm bên cạnh che mắt tôi lại.

Hừ hừ.

Có gì mà không được nhìn chứ.

Những gì anh có, chẳng lẽ Mị lại không có sao.

Sau khi Chu Luật Dã lau khô và sấy lông cho tôi xong, tôi mới rời khỏi anh.

Tự mình nhảy lên giường.

Anh xử lý xong xuôi cũng lên giường theo.

Theo thói quen cũ, anh ghé sát lại định hôn tôi.

Nhưng lần này tôi không để anh đạt được mục đích.

Tôi "bạch" một phát, vỗ móng vuốt lên miệng anh, đẩy anh ra.

Sau đó còn chê bai nhảy ra chỗ khác.

Chu Luật Dã cũng bị hành động của tôi làm cho sửng sốt.

Im lặng mất ba giây, sau đó dường như bị chọc cười.

Anh tựa vào đầu giường, thích thú nhìn tôi:

"Sao thế? Thù dai vậy à, chẳng qua ban ngày nói mày hơi béo, nói mày là con mèo nhỏ háo sắc thôi mà?"

 

back top