Ta cải trang để lẻn ra khỏi phủ, nào ngờ lại bị bắt đi sung quân.

Chương 19

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

"Tại sao ngươi lại làm vậy?" Cách lớp rào sắt, ta nhìn Triệu Hành tiều tụy.

Hắn cười lạnh một tiếng: "Vì quyền lực đấy, Tiểu An, ngươi thì hiểu cái gì."

Ta nói: "Ta quả thực không hiểu, nhưng ta không ngờ ngươi lại lừa dối ta đến mức này. Ngươi rõ ràng có thể tránh xa ta ra, dù sao ngươi cũng coi trọng cái ghế đó như vậy, chắc hẳn trong thâm tâm ngươi luôn coi ta là một trò cười."

Triệu Hành đột ngột trở nên kích động: "Đã bảo là ngươi không hiểu rồi mà! Ngươi không hiểu cảm giác từ nhỏ đã bị mỉa mai, ghẻ lạnh vì mẫu gia không có quyền thế. Ngươi không hiểu khi lên sáu tuổi gặp lại cha ruột mình, câu đầu tiên ông ta hỏi là 'Đây là ai'.

“Ngươi không hiểu cảm giác không có quyền lực là thế nào. Mọi người đều yêu thương ngươi. Ta cũng yêu ngươi mà, Tiểu An. Ta đã yêu ngươi rất nhiều năm rồi. Ta quen biết ngươi bao nhiêu năm, tại sao vẫn không bằng một tên tiểu tư như Cố Lâm?"

Triệu Hành càng nói càng kích động, hai tay nắm chặt rào sắt, mắt trừng trừng nhìn ta.

"Câm miệng!" Ta hét lên, "Ngươi căn bản không xứng nói lời yêu ta! Ngươi sắp đặt hại c.h.ế.t cả nhà ta, thế mà còn có mặt mũi nói yêu ta sao. Ngươi cứ ở đây mà chờ c.h.ế.t đi."

Ta quay người đi thẳng, mặc kệ tiếng gào thét xé lòng của Triệu Hành phía sau.

Bước ra khỏi địa ngục, ánh nắng làm ta chói mắt không mở nổi. "Cha, nương, ca ca, Cảnh An lớn rồi, Cảnh An đã báo thù cho mọi người rồi."

Ta nheo mắt lại, chỉ thấy Cố Lâm đang quay lưng về phía ánh mặt trời, đưa tay về phía ta. Ánh nắng càng làm hắn thêm phần tuấn lãng.

"Ta yêu ngươi." Ta nói với hắn.

"Lại làm chuyện gì có lỗi với ta rồi à?" Hắn hỏi vặn lại.

"Không có mà."

"Đợi về ta sẽ trừng phạt ngươi."

"Ta đã bảo là không có chuyện gì có lỗi với ngươi rồi."

"Vậy cũng phải phạt, phạt vì ngươi vừa mới xa ta có nửa canh giờ."

END.

back top