Tôi là chú chim sẻ vàng không thể lộ ra ngoài ánh sáng của nhà họ Bùi, cũng là một Omega cấp thấp được Bùi Liệt nuôi dưỡng suốt ba năm

Chương 18

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Bùi Liệt bưng nước quay lại, vừa vặn nghe thấy câu này. Anh ta đưa cốc nước đến bên môi tôi, tay kia cực kỳ tự nhiên xoa bóp eo cho tôi.

"Anh cả nói đúng đấy. Dù sao tiền là của em, người cũng là của em. Nếu có ngày em chán rồi, muốn đổi khẩu vị..." Anh ta khựng lại, ánh mắt đột nhiên trở nên hung dữ: "Ngoại trừ bọn anh ra, cũng chẳng ai dám chạm vào em đâu. Đứa nào chạm vào, anh g.i.ế.c đứa đó."

Tôi húp một ngụm nước, làm dịu cổ họng khô rát. Hai người này, kẻ đ.ấ.m người xoa. Một kẻ đưa dao, một kẻ dạy tôi nên đ.â.m thế nào. Đúng là một cặp trời sinh.

"Vậy ván cược anh nói trong điện thoại hôm qua..."

Bùi Liệt "hì hì" cười ranh mãnh, ghé lại gần cắn tai tôi: "Cược xem em sẽ gọi tên ai."

Tôi: "..."

"Kết quả thì sao?"

Bùi Tịch liếc Bùi Liệt một cái, khóe môi hiện lên một độ cong đầy chế nhạo: "Hòa."

"Em không tin." Tôi khẳng định chắc nịch. Sao tôi có thể gọi tên tên điên Bùi Liệt được?

Bùi Liệt nghe vậy liền không vui, lập tức định đi lấy điện thoại: "Em có ghi âm đấy! Vợ ơi em có muốn nghe không? Gọi hay lắm luôn, còn cầu xin em chậm lại một chút..."

"Bùi Liệt!!" Tôi chộp lấy cái gối ném thẳng qua.

Bùi Liệt cười lớn bắt lấy cái gối, thuận thế nhào tới: "Gọi lại một tiếng nghe xem nào? Hửm?"

"Cút!"

Bùi Tịch cũng ôm lấy tôi từ phía sau, cằm tựa lên vai tôi: "A Từ, ba chúng ta kiếp này có nát cũng phải nát chung một nồi. Em muốn làm gia chủ, vậy cho em làm. Dù sao thì..."

Bùi Liệt tiếp lời, cười một cách ác liệt: "Dù sao em là gia chủ, bọn anh là chó của em. Tuy rằng đóng cửa lại rồi thì ai nghe lời ai vẫn còn chưa biết đâu."

Tôi cười. Đóng cửa lại rồi thì ai nghe ai quan trọng sao? Quan trọng là, gia chủ của nhà họ Bùi bây giờ là tôi – Bùi Từ.

Hiện tại... Nếu mọi người đều chẳng phải hạng người tốt lành gì, nếu mọi người đều đang ở địa ngục, vậy thì cùng nhau xây một tòa lâu đài ở đây, làm những con quỷ vui vẻ nhất chốn địa ngục này đi.

Tôi nắm lấy tay Bùi Tịch, há miệng cắn mạnh một cái. Rồi quay đầu lại, hôn lên cái miệng đang lảm nhảm không ngừng của Bùi Liệt.

Ngoài cửa sổ, cây hòe già cành lá xum xuê, y như mười năm trước. Chúng tôi đều ở đây. Không một ai có thể chạy thoát.

END.

back top