Tôi là một Omega kiêu kỳ được Cố Diên Chi — người giàu nhất liên minh — nuôi dưỡng trong lồng vàng

Chương 1

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Tôi, Tô Từ, kiếp trước được đại phú hào Cố Diên Chi nuông chiều như chim quý trong lồng.

Nói trắng ra là một Omega phế vật, mười đầu ngón tay chưa từng chạm vào nước xuân.

Ngày Cố Diên Chi kiệt sức gục c.h.ế.t trên bàn làm việc, tôi vẫn còn đang giận dỗi đòi bỏ nhà đi vì anh không ở bên mình trong ngày kỷ niệm.

Vừa mở mắt ra, tôi đã quay về quá khứ.

Còn mang theo cả cái nút không gian chứa đầy những món đồ xa xỉ bậc nhất của mình.

Tôi chẳng nói chẳng rằng, đem cầm cố chiếc đồng hồ đắt nhất, bắt xe chạy thẳng đến chỗ Cố Diên Chi.

Vừa xuống xe, một luồng khí nóng hầm hập lẫn với bụi bặm tạt thẳng vào mặt.

Tôi bịt mũi, nhìn công trường bụi mù mịt trước mắt mà suýt nữa nghẹn thở.

Cố Diên Chi năm mười chín tuổi chính là từ nơi này, từng bước một bò lên vị trí giàu nhất liên minh.

Rồi sau đó, để nuôi một đứa phế vật nhỏ bé như tôi, anh đã làm việc đến mức vắt kiệt mạng sống của chính mình.

Sống mũi tôi cay xè, lao thẳng vào trong.

Một gã cai thầu mặc áo ba lỗ chặn tôi lại: "Này này này, cậu tìm ai đấy? Ở đây không được vào lung tung!"

Tôi đẩy gã ra, tin tức tố hoàn toàn không thu liễm mà nổ tung giữa không trung.

Đó là tin tức tố Omega mùi gỗ tuyết tùng cao cấp.

Đám Alpha xung quanh trong nháy mắt đều nhũn cả chân.

Tôi lập tức nhìn thấy bóng dáng cao lớn, thẳng tắp nhất trong đám đông kia.

Làn da anh bị nắng thiêu thành màu đồng cổ, khắp người đầy mồ hôi và bùn đất, đường nét cơ bắp trên cánh tay trôi chảy nhưng tràn đầy sức mạnh.

Dù đang mặc bộ đồ công nhân rách nát nhất, cũng không cách nào che giấu được khuôn mặt đẹp trai đến mức người thần đều phẫn nộ kia.

Cố Diên Chi.

Anh đang đẩy một chiếc xe rùa chất đầy gạch.

Đầu óc tôi nóng bừng, lao thẳng đến, tung một cước đá lật chiếc xe rùa của anh.

Gạch đá rơi loảng xoảng xuống đất.

Đám công nhân xung quanh đều dừng việc trong tay, đờ đẫn nhìn tôi.

Tôi chỉ tay vào mũi anh, dùng hết sức bình sinh hét lên: "Thử bốc thêm một viên gạch nữa xem, tôi sẽ cắn nát tuyến thể của anh ngay giữa bàn dân thiên hạ đấy!"

Đôi môi mỏng của Cố Diên Chi mím chặt thành một đường thẳng, tay vẫn còn cầm nửa cái bánh bao khô khốc.

Anh nhìn tôi, trong đôi mắt đen thẳm hiện lên đầy dấu hỏi chấm.

 

back top