Nằm ở nhà hai ngày.
Tôi lại biến trở về thành Kỳ nhị thiếu phong lưu phóng khoáng.
Vuốt kiểu tóc 3/7, thay bộ vest, lái chiếc xe thể thao lộng lẫy nhất trong gara.
Đến một công ty môi giới hôn nhân.
Alpha ấy mà, vẫn là nên tìm những Omega thơm tho mềm mại.
Chọn được vài bộ hồ sơ, tôi đến nhà tổ ở ngoại ô phía Tây.
Nói ra cũng thấy hổ thẹn, về nước ba tháng rồi mà tôi còn chưa đến thăm ông già.
Nhưng nghĩ lại, tôi ra nước ngoài ba năm, ông ấy cũng đâu có gọi cho tôi cuộc điện thoại nào?
Hòa nhau.
Quản gia nói ông già đang ở thư phòng.
Đẩy cửa bước vào, phát hiện ông ấy đang ở ban công, đang tự mình đánh cờ với chính mình.
Sau khi tiến lại gần, tôi thực sự giật mình một phen.
Ông già hạ một quân cờ xuống, liếc tôi một cái:
"Sao, không nhận ra người thân nữa à?"
Tôi hoàn hồn, cười gượng một tiếng, ngồi xuống đối diện ông:
"Ba, ba từng này tuổi rồi... còn giảm cân nữa ạ?"
Bàn tay cầm quân cờ của ông già khựng lại.
Ông bật cười đến mức ho sặc sụa.
Lại làm tôi sợ hãi một phen, vội vàng rót trà cho ông.
Ông già xua xua tay:
"Có việc thì nói mau."
Tôi "vâng" một tiếng, nhanh chóng lấy mấy bản hồ sơ từ trong túi tài liệu ra.
"Ba, ba xem anh cả cũng chẳng còn trẻ trung gì nữa, tối ngày chỉ biết có công việc, con giúp anh ấy chọn vài đối tượng xem mắt phù hợp, ba cũng xem chọn giúp con với."
Ông già nhận lấy hồ sơ, ngước mắt nhìn tôi:
"Con mà cũng quan tâm đến chuyện này à?"
"Đương nhiên rồi, anh ấy là anh cả của con, con không quan tâm thì ai quan tâm?"
Tôi chọn ra người mà tôi ưng ý nhất đặt lên trên cùng:
"Ba xem người này trước đi, con thấy người này là hợp nhất, kém anh cả hai tuổi, đầy khí chất tri thức. Cái kiểu tảng băng trôi như anh cả ấy, phải gặp người dịu dàng như thế này mới làm anh ấy tan chảy được. Còn nữa còn nữa, điều kiện của người ta cũng rất tốt, đang giảng dạy ở đại học, gia đình làm chính trị..."
Chưa để tôi nói xong, ông già đã giơ tay ra hiệu tạm dừng.
"Được rồi, chọn người này đi."
Tôi ngẩn người, hơi không đoán chắc được thái độ của ông:
"Vậy là ba hài lòng... hay là không hài lòng ạ?"
Ông già nhấp một ngụm trà, xua xua tay, giọng điệu mang theo một tia ý cười:
"Con đi hỏi anh cả con đi, chuyện mà thành, nhà tổ này thuộc về con."
Tôi lập tức trợn tròn mắt:
"Thật không ba?"
Ông già bật cười, gật đầu đầy vẻ thâm sâu:
"Thật."