Anh trai bắt tôi đi lấy lòng kẻ thù không đội trời chung của anh ấy, sẵn tiện thừa cơ đánh cắp bí mật quân sự.

Chương 14

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Tôi bị nhốt trong một mật thất tối tăm chật hẹp. Chiếc vòng điện vẫn phát huy tác dụng. Tôi tỉnh rồi lại ngất, ngất rồi lại tỉnh. Khó thở, sống dở c.h.ế.t dở, không biết đã qua bao lâu.

"Chết rồi sao?"

Tôi cố gắng mở mắt, môi run rẩy: "Vợ ơi, anh ơi."

Thẩm Gia Tự giẫm lên mặt tôi, giọng lạnh hơn băng: "Đừng gọi tôi như thế, tởm lợm, quá tởm lợm."

Mũi chân anh từ mặt tôi từ từ dời xuống, nâng lên, dồn lực. Cả người tôi bay lên, đập mạnh vào tường rồi rơi bịch xuống như xác chết. Bụng đau nhói, tôi không nhịn được phun ra một ngụm máu.

Thẩm Gia Tự thu chân, ngồi xổm trước mặt tôi: "Tiểu Alpha, tôi đã thật lòng thích cậu đấy, thích cậu làm nũng gọi anh, giả ngốc lấy lòng tôi. Tôi còn tưởng cậu khác với những Alpha khác."

Mắt tôi cay xè, nước mắt trào ra. Anh lấy từ trong túi ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo. Bên trong là hai chiếc nhẫn thiết kế độc đáo.

"Đây vốn là phần thưởng tôi định dành cho cậu, tiếc là giờ không dùng đến nữa." Chiếc nhẫn rơi khỏi tay anh. Tim tôi như ngừng đập, vội bò dậy nhặt nhẫn, nắm chặt trong lòng bàn tay.

"Vợ ơi, em..."

"Suỵt." Thẩm Gia Tự bịt miệng tôi, vén tóc dài ra, lộ ra vết sẹo gớm ghiếc sau gáy.

"Có phải rất xấu không? Cậu nói giá mà tôi là Omega thì tốt biết mấy, nên tôi đã bí mật liên lạc với bác sĩ, làm phẫu thuật cấy ghép tuyến thể."

"Đau lắm, vết thương cứ nứt ra liên tục, tuyến thể xuất hiện phản ứng đào thải, nhưng tôi vẫn không muốn từ bỏ, vì tôi muốn có một đứa con của chúng ta."

Đồng tử tôi co rụt, n.g.ự.c đau nhói như bị bóp nghẹt. Theo sau đó là sự hối hận tràn trề.

"Không phải tôi chưa từng nghi ngờ cậu, chỉ là tôi không muốn tìm hiểu mục đích cậu ở bên tôi, ép mình phớt lờ những chi tiết đáng nghi, vì tôi yêu cậu."

Cơ mặt tôi co rút, răng run cầm cập, nước mắt rơi lã chã.

"Vợ ơi..."

Thẩm Gia Tự từ từ đứng dậy, giọng thản nhiên: "Tôi đã nói rồi, nếu cậu lừa tôi, tôi sẽ đánh gãy tay chân, rồi vứt đi."

Tôi vội nắm lấy tay anh khẩn khoản: "Đừng, vợ ơi đừng vứt bỏ em."

Thẩm Gia Tự gật đầu với tên Alpha đồ đen bên ngoài: "Phế tay chân đi, giữ lại mạng."

Tên Alpha đeo găng tay điện từ, bắt đầu đánh đập tôi đơn phương. Rắc! Một tiếng, tôi nghe thấy tiếng xương gãy. Thẩm Gia Tự lạnh lùng nhìn tôi, ánh mắt không chút d.a.o động. Tôi thảm hại nằm dưới đất, mặt đầy máu, hơi thở yếu ớt.

Lúc này, một người mặc áo blouse trắng ghé tai Thẩm Gia Tự nói gì đó. Ánh mắt anh khẽ chuyển động, đưa tay ngăn tên Alpha lại. Tôi có cơ hội thở dốc, rồi hai mắt tối sầm, ngất đi.

 

back top