Cứ thế bên nhau được vài tháng. Học kỳ mới bắt đầu, nhân vật thụ chính Lục Miên cuối cùng cũng xuất hiện.
Tôi và hệ thống cùng reo hò: 【Cuối cùng cũng sắp thoát nợ rồi!】
Tôi đến quán McDonald’s gần trường mua kem, tất nhiên là đi cùng Bùi Tận Chi. Nhưng nếu biết trước ai sẽ xuất hiện ở đây, có đánh c.h.ế.t tôi cũng không bước chân vào.
Vừa ngồi xuống chưa được bao lâu, cửa ra vào đã có người bước vào. Tôi nghe thấy Bùi Tận Chi kinh ngạc gọi một tiếng:
"Anh?"
Người vừa đến sở hữu khuôn mặt giống hệt Bùi Tận Chi, hai người vừa tương đồng lại vừa đối lập hoàn toàn. Bùi Tận Chi ham chơi, giao thiệp rộng, tính tình kiêu ngạo lạnh lùng, trông có vẻ hung dữ khiến người ta e sợ. Còn Bùi Dung, dù cùng một khuôn đúc ra, nhưng trông lại giống một thiếu gia thanh quý. Nhìn thì dịu dàng dễ gần, nhưng thực chất lại xa cách, dường như chẳng có ai lọt nổi vào mắt anh ta. Anh ta chính là "đóa hoa cao ngạo" không thể chạm tới của trường.
Tôi sợ đến mức không dám cử động. Bùi Tận Chi đặt ly kem McFlurry trước mặt tôi, nhẹ giọng dỗ dành: "Ăn mau đi, món em thích nhất đấy."
Bùi Dung biết mối quan hệ của tôi và em trai anh ta, nhưng Bùi Tận Chi cũng không có ý định giới thiệu tôi với anh mình. Bởi vì Bùi Tận Chi biết tôi chụp ảnh hắn là vì thích khuôn mặt này, hắn đời nào dám giới thiệu một Bùi Dung có gương mặt y hệt cho tôi biết chứ.
Tôi sợ đến mức không dám hé răng, cúi gằm mặt để họ không nhìn rõ diện mạo của mình. Nhưng ánh mắt của Bùi Dung cứ thế dán chặt lên người khiến tôi như ngồi trên đống lửa.
Tôi nghe thấy Bùi Tận Chi hỏi: "Chẳng phải anh bảo đi hẹn hò với bạn gái sao? Kết thúc nhanh vậy à?"
Ánh mắt Bùi Dung rơi trên ly kem của tôi: "Cô ấy tâm trạng không tốt, anh đi mua chút đồ cô ấy thích để dỗ dành."
Nói xong, anh ta cũng gọi một ly McFlurry giống hệt tôi. Vị matcha Oreo.
Tôi chột dạ đến phát điên. Bởi vì bạn gái của anh ta chính là tôi chứ ai! Dỗ dành cơ đấy, thật lạ lẫm làm sao. Trong từ điển của Bùi Dung mà cũng có từ này à?
Ánh mắt Bùi Tận Chi trở nên thú vị: "Anh làm gì đắc tội chị dâu rồi?"
"Không có."
Bùi Dung nói xong liền cúi đầu gõ điện thoại gửi tin nhắn. Theo mỗi tin nhắn anh ta gửi đi, điện thoại trong túi tôi lại rung lên mấy nhịp. Nụ cười trên mặt Bùi Tận Chi hơi khựng lại. Bùi Dung nhíu mày, ánh mắt một lần nữa hướng về phía tôi.
Tôi sợ đến đông cứng cả người. Tôi có hai tài khoản WeChat thường xuyên hoán đổi, vừa nãy nhân lúc Bùi Tận Chi đi mua kem, tôi đã lén trả lời tin nhắn của Bùi Dung, giờ còn chưa kịp chuyển lại.
Não bộ tôi hoạt động hết công suất. Tôi cầm điện thoại lên âm thầm chuyển sang chế độ im lặng, rồi giả vờ như đang trả lời tin nhắn của ai đó.
Bùi Dung gửi hai tin:
【Có chuyện gì không vui có thể nói với anh.】
【Anh mua kem em thích rồi, ra cổng trường lấy nhé?】
【Chuyển khoản: 52.000 tệ】
Lại còn trực tiếp chuyển hơn năm mươi nghìn tệ! Không hổ là nam chính mà.
Tôi giả vờ bấm điện thoại, nhưng Bùi Dung mãi không nhận được hồi âm từ bạn gái. Anh ta thu hồi ánh mắt, chỉ nghĩ đó là sự trùng hợp. Suy cho cùng, ai lại đi liên tưởng hai người khác biệt hoàn toàn về giới tính là cùng một người chứ?
"Đi đây." Bùi Dung lấy kem rồi rời đi.
Tôi và hệ thống cùng thở phào nhẹ nhõm. Thật là thử thách tâm lý mà! Nếu để bị phát hiện, hai anh em nhà này chắc chắn sẽ xé xác tôi ra mất.