Hai năm Khương Xu ở nước ngoài, cứ cách một hai tháng tôi lại bay sang đó một lần.

Chương 1

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

A quốc mùa đông ấm hơn trong nước một chút, nhưng gió rạng sáng vẫn thổi đến buốt lòng.

Người trước mặt đang ngồi trên bậc thềm, cậu ấy cứ uống rượu là mặt lại đỏ bừng, sắc hồng diễm lệ ấy có chút lạc lõng với khung cảnh tiêu điều xung quanh.

"Bàng Tín Minh," Khương Xu nhìn tôi, giọng say lướt khướt.

"Ừ," tôi đáp lời, tay cởi chiếc áo khoác ra.

Chiếc áo đó là kiểu dáng từ nhiều năm trước, sớm đã lỗi thời, thậm chí vì giặt quá nhiều lần mà không còn đủ ấm, nhưng đó là món đồ chỉnh tề nhất mà tôi có.

Tôi ngồi xổm xuống đối diện với Khương Xu, một tay đưa áo ra:

"Bên ngoài lạnh, khoác vào đi."

Khương Xu không nhận, cậu ấy cúi đầu, khóe môi khẽ cử động, lầm bầm rất nhỏ.

Tôi nghe thấy rồi, cậu ấy nói: "Đồ đồng tính c.h.ế.t tiệt."

Bàng Tín Minh, đồ đồng tính c.h.ế.t tiệt.

Đúng vậy, tôi chính là hạng người đó, chẳng có gì phải tức giận, cũng chẳng có gì để biện minh.

Tôi đặt chiếc áo khoác xuống chân cậu ấy, không gian xung quanh tĩnh lặng đến mức tôi chỉ nghe thấy tiếng thở của cậu ấy.

Không biết đã qua bao lâu, lâu đến mức quản gia của biệt thự ra mở cửa, ôn tồn nhắc nhở Khương Xu: "Thiếu gia, dự báo thời tiết nói tối nay sẽ có tuyết đấy, vào nhà thôi."

A quốc ấm hơn trong nước, vốn là một quốc gia chẳng mấy khi có tuyết.

Tôi đứng dậy, ánh mắt Khương Xu cũng dõi theo động tác của tôi mà ngước lên, cậu ấy thực sự say rồi, cảm xúc trong đôi mắt ấy tôi nhìn không thấu:

"Tuần sau tôi kết hôn rồi, Khương Xu, sau này tôi không đến nữa."

...

Dự báo thời tiết không sai, ngày hôm đó A quốc thực sự đã đón một trận tuyết lớn trăm năm có một. Tuyết lớn đến mức các chuyến bay bị hủy, tôi ngồi ở sân bay, không kịp trở về để nhìn mặt vị hôn thê của mình lần cuối.

Cả đời này, tôi chỉ mới tùy tính hai lần. Lần đầu tiên là hai năm trước, chấp nhất muốn sang A quốc du học, vì thế mà mất đi cha nuôi.

Lần thứ hai là hai năm sau, chấp nhất muốn đến A quốc lần cuối, vì thế mà mất đi em gái... à không, là vị hôn thê của tôi.

Trước đây, mẹ của Khương Xu từng chỉ vào mũi tôi mà nói:

"Loại người như cậu sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp đâu, Bàng Tín Minh, cậu sẽ bị báo ứng."

Lúc đó tôi không tin, hóa ra bà ta nói đúng thật.

 

back top