KẾT HÔN CHỚP NHOÁNG VỚI CHỒNG ĐẠI GIA SAU MỘT ĐÊM LĂN GIƯỜNG

Chương 52

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Lạc Tiêu vẻ mặt không thể hiểu được.

Anh nói có vấn đề gì sao? Lạc Phong phun rượu cái gì chứ?

Lạc Phong đặt ly rượu xuống, rút khăn giấy mà bartender trong quầy bar đưa qua, vừa lau người vừa quét mắt nhìn Lạc Tiêu một cái đầy khó hiểu.

“?” Lạc Tiêu càng không hiểu.

“Sao vậy?”

Lạc Phong lau khô người, vò giấy ném vào ly rượu, trả lại cho quầy bar, ra hiệu bartender rót cho anh một ly khác.

Anh quay đầu nhìn Lạc Tiêu: “Cậu đã dắt tay cậu bé đó chưa?” Nói cái gì mà "làm"?

Lạc Tiêu có chút không lĩnh hội được Lạc Phong muốn biểu đạt cái gì, nghe lời này, anh trả lời: “Đương nhiên dắt rồi.”

Lạc Phong có logic của riêng mình, anh cảm thấy logic của mình hoàn toàn không có vấn đề, đặc biệt là khi biết Ôn Nhiên và Lạc Tiêu mới quen nhau có mấy ngày.

Dù anh không có kinh nghiệm, nhưng điều đó không ngăn cản anh lấy thân phận anh trai để dạy dỗ Lạc Tiêu.

Lạc Phong: “Không phải bảo cậu lên mạng tìm kiếm cách sao?”

“Hả?” Lạc Tiêu nhìn Lạc Phong.

Lạc Phong: “Bất quá các cậu ngày mai phải đăng ký rồi, về mặt trình tự, quả thật là nhanh hơn người bình thường.”

Lạc Phong nói với vẻ thâm sâu, giơ tay đè vai Lạc Tiêu: “Chờ đăng ký xong, sẽ là hợp pháp, đến lúc đó...”

Lạc Tiêu ngắt lời anh: “Anh có phải hiểu sai rồi không?”

“Hả?” Lần này đến lượt Lạc Phong nhìn Lạc Tiêu. Cái gì?

“Tôi và Ôn Nhiên,” Lạc Tiêu không hề ngượng ngùng, nói thẳng thắn: “Không có gì là trình tự hay không trình tự cả.”

“Chúng tôi đều sắp kết hôn rồi, đương nhiên đã ở bên nhau rồi.”

Cố ý nhấn mạnh: “Là ở bên nhau về mọi mặt.”

“Bao gồm nhưng không giới hạn ở dắt tay, tiếp xúc thân thể, hôn môi, và lên giường.”

Lạc Phong: “...”

Bartender trong quầy bar đang lắng tai nghe: ! Có dưa sao?

Lạc Phong theo bản năng ngẩng đầu, vừa vặn đối diện với ánh mắt nhìn qua của bartender. Sau khi liếc nhau, bartender vội vàng tránh đi một bên, tiếp tục pha rượu cho khách khác.

Để lại Lạc Phong với đầy dấu chấm hỏi — Khoan đã!

“Các cậu mới quen nhau mấy ngày?” Lạc Phong cảm thấy logic không đúng: “Là vì đã quyết định kết hôn?”

Cho nên đẩy nhanh tất cả các quy trình thân mật lên?

Lạc Tiêu rốt cuộc đã hoàn toàn hiểu được Lạc Phong đang nghĩ gì. Anh vẻ mặt thản nhiên: “Liên quan gì đến quen mấy ngày?”

“Ôn Nhiên ngày đầu tiên hẹn em, chúng em liền đi nhà cậu ấy, cậu ấy liền hôn em.”

“Tối hôm trước khi em thông báo với mọi người em muốn kết hôn với Ôn Nhiên, chúng em xác định quan hệ, liền trực tiếp đi khách sạn.”

Nghĩ một lát: “Nếu nói nhanh thì quả thật rất nhanh.”

“Cũng mới quen nhau mấy ngày thôi.”

Lạc Phong: “……………………………………………”

Lạc Phong đầy đầu hắc tuyến, lặng lẽ quay đầu nhìn Lạc Tiêu, một giây, hai giây, ba giây... Lạc Phong buột miệng thốt ra: “Sao mày không ra sách đi?”

Lạc Tiêu: ?

Lạc Tiêu nhận thấy cảm xúc của Lạc Phong, liền cười: “Rất ngạc nhiên sao?”

Anh gật đầu: “Em cũng thừa nhận, quả thật có hơi nhanh.”

Không có cách nào khác.

“Ôn Nhiên rất chủ động, em cũng có chút, không, là đặc biệt, đặc biệt hứng thú.”

“EM quá thích cậu ấy, rất rung động, nên không nhịn được.”

Lạc Phong bắt đầu lẳng lặng uống rượu, một ngụm tiếp một ngụm.

Lạc Tiêu nhìn anh: “Cũng không cần phải bất ngờ đến thế, em cũng 28 tuổi rồi.”

Ý tứ là, tuổi này, lên giường là chuyện rất bình thường.

“?” 31 tuổi, vẫn là đàn ông độc thân kiêm xử nam Lạc Phong: “...”

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Lạc Phong ném ly rượu xuống liền lập tức nổi giận, Lạc Tiêu thì phản ứng nhanh hơn một bước đứng dậy chạy — giống như thời niên thiếu hai người rượt đuổi đùa giỡn nhau.

Chạy ra ngoài, không chạy xa, cách hai cái bàn, Lạc Phong mặt căng thẳng giơ tay chỉ Lạc Tiêu. Lạc Tiêu thì cười phá lên, cười không ngừng.

Lạc Phong trừng mắt: Còn cười!?

Lạc Tiêu chịu thua: Được, không cười.

Lạc Phong lại chỉ trỏ Lạc Tiêu: Thằng nhóc này!

Hai người quay lại quầy bar, Lạc Phong không biểu cảm uống rượu, Lạc Tiêu cũng uống hai ngụm, cười, nhìn Lạc Phong, trêu chọc: “Anh quản công ty lớn như vậy, người có thể tiếp xúc chắc chắn nhiều hơn em, người ưu tú cũng không ít, sao vẫn chưa gặp được người thích?”

Lạc Phong không đáp lời, tiếp tục uống rượu.

Lạc Tiêu: “Em ra sách, anh mua? Mua về xem? Sau đó từng chữ học tập?”

“Vô dụng,” Lạc Tiêu giải thích: “Không phải em lợi hại bao nhiêu, mà là Ôn Nhiên.”

“Cậu ấy thích em. Em ở tiệm sửa xe sửa xe, cậu ấy đổi các loại xe, ngày nào cũng đến...”

“Câm miệng đi.” Lạc Phong không muốn nghe.

Ai muốn nghe em trai mình trong mấy ngày liền cua được một cậu bé xinh đẹp lại còn thích mình?

Lạc Tiêu cười đến rung cả vai, lúc này anh lại có lập trường khuyên Lạc Phong: “Cả ngày đi làm tăng ca thì không thể gặp được người thích, vậy thì dành nhiều thời gian hơn, làm việc khác...”

Lạc Phong lúc này nghĩ đến mình còn nhắn tin trên WeChat bảo Lạc Tiêu tìm kiếm công lược yêu đương, xem xem nên dắt tay thế nào.

Mình là cái gì? Hề à!?

Lạc Phong lặng lẽ rót rượu.

Lạc Tiêu lúc này duỗi cánh tay đặt lên vai anh: “Thừa nhận đi, anh chính là đang ghen tị.”

Cút đi! Lạc Phong đã không muốn đáp lời anh.

Anh càng không muốn đáp lời tổ tông quê nhà. Nhà thờ tổ là anh bỏ tiền ra, cuối cùng khói hương lại bay lên đầu Lạc Tiêu.

Sao hả? Mình trông giống kiểu người “Tôi không cần vợ” sao?!

“Đừng giận mà.” Lạc Tiêu xoa dịu Lạc Phong: “Biết đâu ngày nào đó anh cũng nhanh chóng thoát ế.”

“Trước khi em đến thành phố C, cũng không nghĩ tới sẽ gặp được Ôn Nhiên.”

“Chuyện duyên phận, rất khó nói.”

Lạc Phong trên mặt không biểu lộ, trong lòng: Duyên phận của mình có thể khiến mình quen một cậu bé xinh đẹp vài ngày liền đi khách sạn mở phòng sao?

Lạc Phong không chỉ không tin mồ mả tổ tiên, cũng không tin trên trời có thể liên tiếp rớt loại bánh có nhân này xuống nhà họ.

Lạc Tiêu tiếp tục đặt tay lên vai anh, uống rượu, trò chuyện: “Anh thích kiểu người nào?”

“Hồi trước chúng ta đi học, hình như có thảo luận rồi?”

“Khi đó anh không phải nói anh thích cô gái tóc đen chân dài sao.”

“Bây giờ thì sao.”

“Xu hướng tính dục không nhất thiết phải cố định như vậy đúng không?”

“Thích là được.”

 

back top