Năm năm sau, tôi một lần nữa quay về bên cạnh Thẩm Du

Chương 4

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Hắn nghe thấy tiếng tôi thì sực tỉnh, đứng dậy gỡ bỏ vỏ hộp bánh kem bên ngoài. Lúc này tôi mới phát hiện trong thùng rác cũng có một chiếc bánh y hệt.

"Về rồi à, ăn bánh đi, sinh nhật vẫn chưa qua, còn kịp."

"Tiểu thúc, tôi ăn không nổi nữa."

Chẳng biết tại sao, tôi thấy gân xanh trên ngón tay hắn đột nhiên nổi lên, nhưng rồi lại nhanh chóng lặn xuống.

"Dạo này em gọi tiểu thúc có vẻ nhiệt tình quá nhỉ."

Hắn giống như đang lẩm bẩm tự nói với chính mình, tôi không nghe rõ nên "hả" một tiếng.

Hắn bưng bánh định đi: "Vậy cất vào tủ lạnh trước."

Tôi cảm thấy cứ thế phớt lờ ý tốt của trưởng bối cũng không hay, đành cầm thìa múc một miếng: "Là tiểu thúc đặc biệt mua cho tôi, tôi vẫn nên ăn một miếng vậy."

"Nếu để người ta biết lại nghĩ tôi là kẻ không biết kính trên nhường dưới thì không tốt."

Hắn đột ngột ném mạnh chiếc bánh xuống đất.

Tôi giật nảy mình. Hắn nắm chặt ngón tay tôi, ghì sát vào chiếc nhẫn đó: "Tại sao vẫn chưa tháo nhẫn ra?"

Hắn siết hơi đau, tôi nhíu mày dùng sức khéo léo thoát ra: "Không thể tháo."

Hắn không hài lòng kéo tay tôi, nói với vẻ đầy mệt mỏi: "A Tụng, quậy một đêm rồi, cũng nên đủ rồi đấy."

Giọng điệu bình tĩnh như vậy, chính là điềm báo cho cơn thịnh nộ của hắn. Năm năm trước, khi tôi bị hắn đưa vào Trại cải tạo dị loại, hắn cũng có thái độ như thế.

Lúc đó, Dư Trầm Tư là người bạn đời duy nhất mà hắn công khai. Cậu ta thường xuyên đến nhà, thậm chí còn ra vẻ trưởng bối giả vờ quan tâm tôi.

Cậu ta nói tôi mới mười tám tuổi, nảy sinh tâm tư như vậy với Thẩm Du là bình thường, chỉ vì tôi chưa gặp được ai tốt với mình hơn Thẩm Du mà thôi.

Vốn dĩ tôi đã có ác cảm với cậu ta, và cậu ta cũng nắm thóp được điểm yếu này của tôi. Thế nên cậu ta tự tiêm thuốc k.í.c.h d.ụ.c cho chính mình, trước khi Thẩm Du trở về, cậu ta đã cưỡng ép phá hủy tuyến thể của bản thân.

Vì tôi và cậu ta vào kỳ phát tình cùng một ngày, nên khi Thẩm Du về đến nơi, thứ hắn nhìn thấy là tôi đang cầm con d.a.o nhỏ trên tay, còn Dư Trầm Tư thì nằm dưới chân tôi, m.á.u chảy không ngừng.

Hắn không nổi trận lôi đình, cũng không chỉ trích, mà bình tĩnh gọi cứu thương đưa Dư Trầm Tư đi bệnh viện. Sau đó nói với tôi: "Thẩm Tụng Xuyên, quậy phá bao nhiêu lần rồi, đủ chưa?"

Ngày hôm sau, hắn đưa tôi vào trại cải tạo. Nơi đó nhốt rất nhiều Alpha bất thường. Họ cuồng loạn, dễ phẫn nộ, thường xuyên giải phóng tin tức tố áp chế quá mức.

 

back top