Năm năm trước, tôi lên cơn đau tim dữ dội.

Chương 18

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Tôi là bệnh nhân đầu tiên Chu Hoài Ngộ tiếp nhận sau khi phục chức.

Mỗi sáng tôi ngồi xe anh đến bệnh viện, anh thay áo blouse trắng, tôi thay quần áo bệnh nhân. Buổi trưa tôi vừa truyền dịch vừa đợi anh đút cơm. Buổi tối lại ngồi xe anh cùng về, canh chừng anh nấu cơm tối.

Các nhân viên y tế phụ trách tôi không gọi tôi là cậu Tịch cũng chẳng gọi là Tịch Tụng Minh, họ gọi tôi là "cái đuôi của bác sĩ Chu".

Đuôi thì đuôi vậy. Nếu anh bận, tôi sẽ đợi thêm một chút.

Hôm đó anh có một ca phẫu thuật mở lồng ngực. Ca mổ kéo dài rất lâu. Bệnh nhân đã được đẩy ra rồi mà anh vẫn chưa ra. Người chờ ở cửa phòng mổ đã đi hết, bệnh nhân và bác sĩ mới lại đến, anh mới bước ra khỏi phòng mổ.

Tóc anh ướt đẫm, mặt đầy những giọt nước. Có vài giọt rơi xuống từ lông mi, trông như nước mắt. Trên đường về, anh rất im lặng.

"Hôm nay cậu lái xe được không?"

Tôi gật đầu.

Sau khi lên xe, anh nghiêng đầu nhắm mắt lại. Liên tiếp mấy ngày như vậy, thời gian tôi gặp anh ở khu nội trú càng lúc càng ít.

Trên đoạn đường đi cùng nhau, anh càng lúc càng trầm mặc. Cảm xúc nơi đáy mắt anh ngày một lo âu, khi nhìn vào mắt tôi lại có vẻ muốn nói lại thôi.

 

back top