Năm thứ ba kết hôn với Văn Yến.

Chương 3

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Ninh Nguyên cũng ngơ ngác hỏi lại: "Cái gì cơ?"

Tính khí của Văn Yến bây giờ tốt hơn lúc đối mặt với tôi không biết bao nhiêu lần. Anh chậm rãi lặp lại: "Tôi nói là, cậu biết đánh quyền anh không?"

Ninh Nguyên chớp mắt, thử trả lời: "Em không biết... nhưng có thể học ạ?"

Cậu ta cũng ham học hỏi đấy nhỉ. Tôi siết chặt nắm đấm, trừng mắt nhìn chằm chằm hai người này.

Văn Yến sững lại một chút, cúi đầu cười khẽ: "Có thể học sao? Tốt lắm." Cười xong, anh lại ngẩng đầu nói: "Vậy cậu vừa học vừa đối luyện với tôi đi."

Ninh Nguyên thực sự mịt mờ, hỏi một câu: "Tại sao lại phải như thế? Anh yêu quyền anh đến vậy sao?"

Văn Yến suy nghĩ vài giây, nhẹ giọng nói: "Tôi chán quá. Ở võ đài ngầm, những người biết đánh quyền đều là Alpha, chẳng có gì thú vị. Tôi muốn đánh với Omega."

Ninh Nguyên: "?"

"Anh là Alpha ưu tú, làm sao có Omega nào đánh lại anh được."

Văn Yến không nhìn tôi, khóe môi trĩu xuống, không cười nữa. "Ninh Sơ có thể, cậu không làm được?"

Ninh Nguyên nhìn Văn Yến, hai mắt đỏ hoe, có chút ủy khuất: "Anh ta là một tên thần kinh! Có Omega nào vừa thành niên đã tự đi khoét bỏ tuyến thể của mình không? Như thế căn bản không còn là Omega nữa rồi!"

Văn Yến nheo mắt, vô cùng m.á.u lạnh vô tình: "Vậy cậu cũng đi khoét đi."

Tôi thấy dễ chịu hơn một chút. Nhưng giây tiếp theo, tôi lại khó chịu ngay. Cái tên phụ bạc Văn Yến này lại nói: "Chỉ cần cậu thắng tôi một lần, cậu muốn gì tôi cũng cho cậu cái đó, thấy sao?"

Ninh Nguyên động lòng: "Anh nói thật chứ?"

Văn Yến gật đầu.

Ninh Nguyên hỏi: "Kết hôn với em cũng được chứ?"

Văn Yến thản nhiên gật đầu: "Dĩ nhiên."

Ninh Nguyên do dự vài giây, sờ sờ gáy, nghiến răng: "Những gì anh ta làm được, em nhất định cũng làm được. Dù không khoét bỏ tuyến thể, em cũng sẽ làm được. Văn Yến, anh đợi đấy, em sẽ bảo ba báo danh cho em học lớp quyền anh ngay."

Văn Yến thong thả tựa vào sofa, đột nhiên lại tỏ vẻ mất hứng: "Chúc cậu may mắn, hy vọng cậu học nhanh một chút, tôi sợ mình chờ không nổi, có lẽ sẽ đi tìm người khác."

? Một Ninh Nguyên còn chưa đủ? Anh còn muốn tìm người khác?

Tôi thực sự nổi giận rồi. Siết chặt nắm đấm, tôi vung thẳng về phía Văn Yến. Thú thật, từ khi tôi và Văn Yến yêu nhau, chúng tôi rất ít khi động thủ. Có gì không hài lòng hay mâu thuẫn đều giải quyết trên giường cả.

Nhưng kể từ khi Văn Yến lạnh nhạt với tôi không rõ lý do, dù tôi có mắng chửi hay khiêu khích thế nào, anh cũng phớt lờ tôi. Đến tay cũng chẳng buồn động. Hôn anh sờ anh, anh đều không phản ứng.

Tôi đã tự nghi ngờ bản thân rất lâu, nghi ngờ mình chẳng còn chút mị lực nào. Nhưng cũng chưa từng nghĩ đến chuyện đánh anh. Lần này thực sự là không nhịn nổi nữa.

Cú đ.ấ.m rất nặng, nhưng không hiểu sao khi chạm vào mặt Văn Yến lại trở nên nhẹ bẫng như một làn gió. Không chỉ tôi sững sờ, mà Văn Yến cũng sững lại. Anh mơ màng vuốt ve gò má, nhìn về phía tôi vài lần. Nhưng ánh mắt không thể hội tụ vào thực tại, như thể không muốn nhìn thấy tôi.

Nhưng anh vẫn muốn khiêu khích tôi. Anh gọi với theo Ninh Nguyên đang định rời đi: "Ninh... Nguyên? Cậu quay lại đây một chút."

 

back top