Ông chủ chê tôi không đủ "lẳng lơ".

Chương 13

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Gối lại bị khóc ướt rồi. Tôi nhục nhã ngồi dậy, bên cạnh đã chuẩn bị sẵn một bộ quần áo mới, trên đó còn có một chiếc thẻ vàng.

Tôi ngây người nhìn chiếc thẻ đó. Lòng đắng ngắt, hốc mắt lại trở nên ẩm ướt.

Trần Phiếm, mày thật sự rất mất mặt. Tôi nhìn cánh cửa phòng tắm đóng chặt, tiếng nước bên trong vẫn đang tiếp tục.

Tôi chậm chạp mặc quần áo. Lần này còn đau hơn lần trước.

Sắp xếp xong xuôi, tôi không cầm chiếc thẻ mà vội vàng đi về phía cửa. Nếu không có sự cho phép của khách, chúng tôi không được ở lại nhà người ta quá lâu.

Tôi vừa mở cửa thì điện thoại vang lên. Y tá gửi phiếu nhắc nộp tiền.

Thời gian mẹ tôi nằm viện, tôi chỉ có thể chạy vạy khắp nơi để nộp viện phí. Hai tháng nay không kiếm được tiền, đã nợ bệnh viện hơn một tháng tiền viện phí và thuốc men.

Tôi nhìn danh sách nợ dài dằng dặc ấy, ánh mắt đầy tội lỗi liếc về phía tủ đầu giường.

Tiếng nước trong phòng tắm đã tắt. Tôi quay trở lại cầm lấy chiếc thẻ đó, nhẹ nhàng rời đi. Chiếc thẻ trong tay khiến lòng bàn tay đau nhói, tựa như lưỡi d.a.o vậy.

 

back top