Chu Luật Dã nói rất nhanh, nhưng tôi nghe hiểu hết.
Anh ta bảo anh ta thích tôi.
Kiểu thích muốn được ở bên nhau ấy. Không phải kiểu chủ nhân thích thú cưng.
Hại. Có tí chuyện thế mà.
Tôi rướn người tới, chủ động hôn anh ta một cái.
Sau đó lại ngượng ngùng cúi đầu: "Tôi cũng thích anh mà. Không phải kiểu thú cưng thích chủ nhân đâu, mà là kiểu muốn được hôn anh, sờ anh, làm mấy chuyện đó với anh ấy."
Chu Luật Dã đỏ mặt rồi.
Có lẽ anh ta không ngờ tôi lại thẳng thắn đến vậy.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ta có biểu cảm như thế này.
Đúng lúc tôi định hôn thêm cái nữa thì anh ta đột nhiên bịt miệng tôi lại.
"Nói cho rõ ràng đã rồi mới được hôn, giờ chưa thích hợp."
Chưa thích hợp sao? Được rồi.
"Xin lỗi, tôi không biết những hành động đó của tôi lại khiến cậu nghĩ là tôi không còn thích cậu nữa. tôi chỉ không muốn cậu cứ mơ hồ mà ở bên tôi như vậy, vả lại tôi còn tưởng cậu sẽ sợ hãi cơ."
"Không đâu, tôi cứ tưởng anh sợ tôi chứ. Nếu đã nói rõ rồi, vậy tôi có thể ngủ cùng anh được chưa?"
Chu Luật Dã gật đầu.
Tôi đang định nhường chỗ cho anh ta thì không ngờ anh ta lại đột ngột hôn tới. Cái hôn này khác hẳn với cái chạm môi vừa nãy của tôi.
Đây mới thật sự là một nụ hôn.
Sau đó, khi đã hôn đến mức tôi đầu óc quay cuồng, anh ta đeo vào tay tôi một chiếc vòng.
"Cái này có định vị, không được tự ý tháo ra. Bất kể cậu có chạy đi đâu, tôi cũng đều tìm thấy cậu."