Từ hòn đảo nhỏ trở về, tôi phát hiện Tạ Dư Bạch dường như đang có ý tránh mặt tôi.
Chắc là anh cả đã nói gì đó với cậu ấy rồi.
Nhưng cùng một trường, lại sống chung một mái nhà, kiểu gì cũng gặp nhau.
Tôi định chào một câu, nhưng lần nào cậu ấy cũng lạnh lùng né tránh.
"Tạ..."
Thôi vậy.
Tôi đã ở bên Tưởng Trì rồi, đúng là nên giữ khoảng cách.
Không ngờ sau khi yêu đương, Tưởng Trì quản tôi còn nghiêm hơn trước.
Không cho trốn tiết, không cho về muộn, lại càng không cho đi uống rượu.
Dù tôi có ăn vạ lăn lộn thế nào cũng vô dụng.
Anh ấy mới là người nắm giữ huyết mạch kinh tế của tôi, Tưởng Trì vui thì tôi có rất nhiều tiền tiêu; Tưởng Trì không vui thì tiền tiêu vặt của tôi bay màu.
Trong lòng tôi có nỗi khổ mà không dám nói ra.
Thứ Sáu nhân lúc anh ấy đi công tác, tôi nhanh chân chuồn lẹ.
Như chú khỉ bị nhốt lâu ngày, tôi bắt đầu bung xõa hết mình.
Chẳng may lại bị Tạ Dư Bạch bắt gặp, tôi đành kéo cậu ấy xuống nước luôn.
Tôi lôi cậu ấy đến quán bar thường tới trước đây.
Vừa chơi được một lát thì gặp phải mấy đứa trước đây không ưa nhau cho lắm.
Hứa Đông dẫn theo mấy thằng đàn em nghênh ngang đi tới trước mặt chúng tôi, chặn đường tôi và Tạ Dư Bạch.
"Ái chà, đây không phải Tưởng thiếu sao, lâu rồi không gặp nha."
"Hừ."
"Ở đâu ra tiếng chó sủa thế nhỉ?"
Tôi lườm chúng một cái, không muốn dây dưa.
Định đi vòng qua thì bị chặn lại.
Nể tình sau lưng tôi là Tưởng gia, chúng không dám thực sự làm gì tôi.
Ngứa mắt tôi nhưng lại chẳng làm gì được tôi.
Nhưng Tạ Dư Bạch thì khác.
Cậu ấy trước đây vốn nổi tiếng là học sinh nghèo trong trường.
Sau khi được Tưởng gia đón về cũng không rầm rộ công bố thân phận, người biết chuyện này không nhiều.
Hứa Đông ý đồ xấu xa túm lấy cổ áo Tạ Dư Bạch: "Này, cái thằng họ Tạ kia."
"Cút qua đây cho tao, lâu không gặp nên quên mặt tao rồi à?"
Nói xong, gã cùng đám lâu la xung quanh cười rộ lên một cách bỉ ổi.
Bình luận lướt qua: 【Chính là lũ này luôn coi thường Tạ Dư Bạch, trước đây thường xuyên làm khó cậu ấy.】
【Còn bị bạo lực học đường suốt hai năm trời, Tạ Dư Bạch chị đau lòng cho em quá!】
Mẹ kiếp, còn có chuyện này nữa sao?
Xem đến đây tôi bốc hỏa lên đầu, tung một cước đá thẳng vào người Hứa Đông.
"Ông nội mày còn đứng đây này, mà dám cả gan làm khó người của tao ngay trước mặt tao."