Sau khi trưởng thành, tôi phát hiện chú nhỏ bắt đầu chán ghét mình.

Chương 18

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

"Chắc là do chú nhỏ của ông rảnh quá đấy. Chú ông ba mươi sáu rồi nhỉ? Không lẽ vẫn chưa có đối tượng sao?"

Tôi gật đầu.

Nhưng cũng không thấy có gì lạ.

Dẫu sao trạng thái hiện tại của chú càng khiến tôi tin vào lời người khác nói hơn—rằng chú vẫn luôn thầm yêu mẹ tôi.

Có lẽ chỉ có một tình yêu đơn phương khắc cốt ghi tâm như thế mới khiến chú không cách nào quên được.

Nếu đổi lại là tôi.

Chắc tôi cũng chẳng thể nào quên được đâu.

Giống như hiện tại tôi không buông bỏ được Chử Hoài Án vậy.

"Chậc, thế thì đúng là rảnh thật đấy. Ông có thể giới thiệu đối tượng cho chú mình mà, khuyên chú ấy đừng dồn hết sự chú ý lên người ông nữa. Ông hai mươi hai rồi chứ có phải trẻ con đâu, làm gì có chuyện ngày nào cũng báo cáo thế này, ai không biết lại tưởng ông đang báo cáo với người yêu ấy."

Nghe thấy câu này, tim tôi bỗng hẫng đi một nhịp.

Người yêu sao?

"Lúc các ông yêu đương đều thế này cả sao?"

Chu Hồi lắc đầu.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

"Hai người còn sến súa hơn cả yêu đương ấy chứ, ít nhất bạn gái tôi cũng không bắt tôi ngày nào cũng chụp ảnh xem hôm nay ăn gì, cũng không ngày nào cũng hỏi tôi đang làm gì, ở cùng ai."

Tôi muộn màng nắm chặt điện thoại trong tay.

Là không đúng sao?

Nhưng Chử Hoài Án dường như chẳng thấy có gì không ổn cả.

"Ài, tôi cũng chỉ nói thế thôi, mà cũng hiểu được, chú ông không yêu đương thì chỉ còn cách dồn hết sự chú ý lên người ông thôi. Vả lại ông đẹp trai thế này, nếu tôi là phụ huynh của ông, tôi cũng sợ ông bị con lợn nào đó ủi mất."

Tôi vô cảm đẩy Chu Hồi ra.

"Đừng có mà chiếm tiện nghi của tôi."

"Hahahaha, ông nhận ra rồi à."

Mặc dù Chu Hồi đã nói đỡ lại một chút, nhưng tôi cũng mơ hồ cảm thấy cách thức chung sống giữa tôi và Chử Hoài Án hiện tại quả thực có chút kỳ lạ.

 

back top