Sau khi trưởng thành, tôi phát hiện chú nhỏ bắt đầu chán ghét mình.

Chương 17

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Nhưng tôi biết.

Dù tôi có hỏi.

Chú cũng sẽ không trả lời đâu.

Hiện tại thế này đã tốt lắm rồi.

Cũng không cần thiết chuyện gì cũng phải truy hỏi đến cùng.

Làm vậy chỉ khiến cả hai thêm khó xử mà thôi.

"Nếu đã nói rõ ràng rồi, thì chuyện dọn ra ngoài coi như hủy bỏ, chú đã giúp cháu từ chối tay môi giới nhà đất kia rồi."

"Ồ, cháu biết rồi."

Dọn ra ngoài vốn dĩ là vì không muốn ảnh hưởng đến chú, giờ chú đã thấy không vấn đề gì.

Thì tôi cũng chẳng cần dọn đi nữa.

Dù sao tìm đâu ra căn nhà tốt như thế này chứ.

Mà có tìm được thì tôi cũng chẳng đủ tiền thuê.

Hơn nữa tôi đã nghĩ kỹ rồi.

Thế này có lẽ là kết quả tốt nhất giữa tôi và Chử Hoài Án rồi.

Chú làm chú nhỏ của tôi, tôi an phận làm một đứa trẻ ngoan.

Đừng nảy sinh những ý nghĩ không cần thiết nữa.

Có thể ở bên cạnh chú là tốt rồi.

Đâu nhất thiết cứ phải ở bên người mình thích, đúng không?

Vả lại biết đâu đấy.

Qua một thời gian nữa, tôi sẽ không còn thích chú nữa thì sao.

Trong lòng tôi tuy nghĩ đơn giản như vậy, và cũng bắt đầu bận rộn với chuyện tốt nghiệp.

Nhưng Chử Hoài Án dạo gần đây lại trở nên rất bất thường.

Điểm bất thường chủ yếu biểu hiện ở chỗ.

Chú thường xuyên nhắn tin hỏi tôi đang ở đâu, ở cùng với ai, tối nay có về ăn cơm không.

Bao gồm nhưng không giới hạn ở việc, ngày nào tôi cũng phải chụp ảnh cho chú xem mình đã ăn những gì.

"Tiểu Thanh, lại nhắn tin cho chú nhỏ à? Quan hệ giữa hai người tốt quá nhỉ."

Tôi đặt điện thoại xuống, thở dài một tiếng.

"Không phải đâu, trước đây chú ấy không thế này, chỉ là gần đây đột nhiên trở nên như vậy, ngày nào cũng gửi tôi thấy hơi phiền rồi. Đồ ăn căn tin trường ngày nào chẳng như nhau, không biết chú ấy cứ đòi xem làm gì không biết."

Cậu bạn cùng phòng Chu Hồi xán lại gần tôi.

 

back top