Sau khi trưởng thành, tôi phát hiện chú nhỏ bắt đầu chán ghét mình.

Chương 8

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

"Ừm, thời gian tới chú sẽ chuyển về đây ở luôn."

Chử Hoài Án nhẹ tênh ném ra một quả b.o.m nặng ký.

Khiến tôi trong phút chốc ngẩn ngơ cả người.

Nhưng chú lại chẳng hề cảm thấy câu nói này của mình mang lại ảnh hưởng lớn lao đến nhường nào đối với tôi.

"Vì chú đã về rồi, nên chuyện giờ giới nghiêm cháu cũng phải tự mình chú ý đấy."

Phải rồi.

Hồi Chử Hoài Án chưa dọn ra ngoài.

Nhà họ Chử có giờ giới nghiêm.

Nhưng đó là nhắm vào tôi khi còn học cấp ba.

Bây giờ lên đại học rồi, tôi vẫn cần sao?

Nhưng phải thừa nhận rằng, việc Chử Hoài Án quản lý tôi lần nữa thực sự khiến tôi thấy rất vui.

"Vâng, cháu biết rồi, chú nhỏ."

Tôi cứ ngỡ chuyện Chử Hoài Án dọn về đã đủ khiến tôi vui mừng rồi.

Không ngờ lúc sắp tan làm, tôi lại nhận được tin nhắn chú nói sẽ đến đón tôi.

Thế nên trong suốt thời gian chờ tan làm, tôi thấy rất phấn chấn.

Chỉ là vừa xuống lầu, một đồng nghiệp đã gọi tôi lại.

Cùng tôi trò chuyện về một vài công việc.

Trong lòng tôi cứ nghĩ đến việc Chử Hoài Án sắp đến đón, nên cũng chẳng mấy bận tâm đến những lời đối phương nói.

Ánh mắt tôi dáo dác nhìn quanh, chẳng mấy chốc đã thấy chiếc xe quen thuộc đang đỗ bên lề đường.

Chử Hoài Án hạ cửa kính xe xuống.

"Tiểu Thanh, qua đây."

"Chú nhỏ tôi đến đón rồi."

Tôi đi lướt qua đồng nghiệp, rảo bước về phía Chử Hoài Án, đi được nửa đường lại cố kìm nén bước chân hăm hở của mình lại.

Không thể để chú nhận ra được.

Phải bình tĩnh một chút.

"Tạm biệt nhé, chuyện công việc ngày mai đến công ty chúng ta bàn tiếp."

"Được."

Tôi ngồi vào ghế phụ của Chử Hoài Án.

Không ngờ hôm nay chú lại tự mình lái xe đến đón tôi.

Tôi đang lén lút dùng dư quang liếc nhìn chú.

Đột nhiên bên cạnh truyền đến giọng nói trầm thấp.

"Người mà tối qua cháu bảo là thích, chính là cậu ta sao?"

 

back top