Sau khi trưởng thành, tôi phát hiện chú nhỏ bắt đầu chán ghét mình.

Chương 7

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Có... có thật không?

Đúng là mỗi tối sau khi uống sữa xong tôi đều ngủ rất ngon.

Hồi ở ký túc xá trường, tôi lại chẳng có được giấc ngủ ngon như vậy.

Tôi cứ ngỡ là do mình không quen với không khí ở ký túc xá.

Nên mới ngủ không ngon.

Hóa ra là vì...

Ánh mắt tôi rơi xuống ly sữa trên tay.

"Bảo cháu uống sữa không phải để cho cháu cao thêm, mà là vì sức khỏe của cháu, vả lại uống sữa xong sẽ dễ ngủ hơn, uống đi."

Đúng vậy.

Chỉ là vì giấc ngủ và sức khỏe của tôi thôi.

Sao tôi có thể nghĩ chú như vậy được chứ.

Tôi uống cạn ly sữa chỉ trong một hơi, chiếc ly được Chử Hoài Án tự nhiên đưa tay đón lấy.

"Sau này nhớ kỹ, mỗi tối đều phải uống."

"Cháu biết rồi, chú nhỏ."

Chử Hoài Án nhanh chóng rời đi.

Tôi đánh răng lại rồi nằm xuống giường, chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ.

Không biết có phải vì trước khi ngủ đã xem mấy dòng bình luận kỳ quái kia không.

Mà tôi thực sự đã cảm nhận được những cảm giác lạ lẫm trong giấc mơ.

Thậm chí lúc ngủ dậy vào sáng hôm sau.

Nhìn cổ chân mình quả thực có chút kỳ lạ.

Cứ cảm thấy chỗ tối qua bị Chử Hoài Án tóm lấy, vết hằn đỏ lại đậm hơn.

Cứ như thể đêm qua lại bị ai đó bóp chặt lần nữa vậy.

Hơn nữa, ở vị trí bắp chân phía trên, thậm chí còn có vài vết hằn đỏ nhàn nhạt.

Giống như bị muỗi đốt vậy.

Là bị muỗi đốt thôi nhỉ.

Chẳng lẽ lại là bị ai đó hôn lên sao.

Đợi đến khi tôi sửa soạn xong xuôi đi xuống lầu.

Vừa vặn nghe thấy Chử Hoài Án đang nói chuyện với dì giúp việc.

"Dì Trần, việc diệt muỗi trong biệt thự cần phải làm ngay đi, tối qua có không ít muỗi lọt vào đâu."

"Vâng, thưa ông chủ."

Đấy thấy chưa.

Tôi đã bảo mà.

Chắc chắn là muỗi đốt rồi.

Tôi ngồi xuống bàn ăn.

"Chú nhỏ, chào buổi sáng."

 

back top