Ta vốn là một nam tử "thẳng tắp", ấy thế mà lại xuyên không vào một cuốn đoản văn trên "phố hoa", sắm vai một vị Tiên tôn thanh lãnh thụ.

Chương 5

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

"Hệ thống! Hệ thống! Trẻ con phát sốt phải làm sao?" Ta bế Xích Mặc về tẩm điện của mình, cuống cuồng như chong chóng.

Hệ thống: "Hạ nhiệt."

"Ta biết rồi. Nhưng ta không có đá lạnh, cũng chẳng có thuốc hạ sốt..."

Hệ thống: "Có ngài mà."

"Ta?"

Ta ngơ ngác chỉ vào mình, sau đó liền hiểu ý của hệ thống. Người ta đang lạnh đến run cầm cập đây! Vừa hay mỗi người lấy thứ mình cần!

Xích Mặc cuộn tròn trong lòng ta, nóng hầm hập, đúng là trở thành "túi sưởi ấm" của ta. Mà cơ thể lạnh lẽo của ta cũng vừa vặn hạ nhiệt cho nó.

Canh chừng nửa đêm, nhóc con không còn nóng như trước, hơi thở cũng trở nên đều đặn. Ta yên tâm chìm vào giấc ngủ.

Trong lúc vô thức, cơ thể nhỏ bé trong lòng ta dần dần to ra, từ một nhóc tỳ ba bốn tuổi biến thành một nam tử cao lớn tuấn mỹ.

Nam tử mở đôi nhãn mâu màu hổ phách, nhìn người bên cạnh, ánh mắt đầy tàn khốc và sắc lẹm. Một lát sau, hắn lặng lẽ chắp tay đi ra ngoài cửa.

Trên cây cổ thụ ngoài cửa, một con quạ đen như hòa vào màn đêm vô tận, chỉ có đôi mắt đỏ quạch lóe lên tia máu.

"Quạ! Chúc mừng Ma tôn đại nhân khôi phục chân thân!"

"Chưa đâu, chỉ có thể duy trì trong chốc lát thôi."

Dưới ánh trăng, ngũ quan nam tử tuyệt mỹ, tóc dài như thác, tai mèo và đuôi đã ẩn đi mất. Hắn cúi đầu nhìn lòng bàn tay rõ từng khớp xương, dường như vẫn còn vương lại độ ấm của người nọ.

Năm ngón tay hắn đột nhiên siết chặt, thần sắc trở nên hung lệ: "Hừ, hèn gì lật tung cả tông môn cũng không tìm thấy. Hóa ra giải dược chính là linh khí của hắn!"

"Bỉ ổi!"

 

back top