Ta vốn là một nam tử "thẳng tắp", ấy thế mà lại xuyên không vào một cuốn đoản văn trên "phố hoa", sắm vai một vị Tiên tôn thanh lãnh thụ.

Chương 6

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Nửa đêm về sáng ta ngủ rất ngon. Lúc tỉnh dậy, ánh mặt trời đã rải đầy phòng, nhưng bên cạnh lại trống rỗng.

"Xích Mặc..."

Bên bàn, cái bóng nhỏ bé đang kiễng chân, vươn hai bàn tay mũm mĩm cố sức với lấy đĩa bánh ngọt. Nghe thấy tiếng của ta, cơ thể nhỏ nhỏ ấy bỗng cứng đờ.

"Đói bụng rồi sao? Đồ mèo tham ăn." Ta cười đứng dậy bước xuống giường, đẩy cả đĩa bánh tới trước mặt nó.

Nhóc con cảnh giác nhìn ta, lại nhìn đĩa bánh ngọt thơm nức, không cử động.

Xem ra vừa mới đến tông môn, đối với vị sư tôn là ta đây vẫn còn chút lạ lẫm! Không sao, ta thạo nhất là việc bồi dưỡng tình cảm với đám nhỏ.

"Ăn đi! Vi sư cho phép ngươi ăn!" Ta cầm một miếng nhét vào miệng nó.

Cái miệng nhỏ bị ta nhét đến phồng mang trợn má, khó khăn cử động.

"Yên tâm, ở chỗ ta, ngươi muốn ăn thì ăn, muốn ngủ thì ngủ. Không ai ép ngươi luyện công, cũng chẳng ai gò bó ngươi!"

Dù sao ta cũng chẳng kế thừa ký ức của nguyên thân, pháp thuật kiếm thuật đều mù tịt, chẳng dạy nổi nó cái gì. Một sư tôn phế vật, một đồ đệ nhóc tỳ, dứt khoát cùng nhau nằm ườn là xong.

"Lại đây, để vi sư thử xem." Ta áp trán mình vào trán nó.

"Tốt rồi, hoàn toàn hết sốt rồi! Vi sư đi lấy chút nước, chúng ta cùng rửa tay rồi ăn cơm!"

 

back top