Tiểu sư muội xuống trần chịu kiếp, đưa ta ba ngàn linh thạch, nhờ ta giúp một chuyện nhỏ.

Chương 8

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Rửa mặt sạch sẽ xong, Lục Yến nhìn ta, cuối cùng cũng không nôn nữa.

Nhưng hắn vẫn rất giận, quát lớn:

"Ngươi đừng tưởng ngươi có chút nhan sắc là ta sẽ không g.i.ế.c cả nhà ngươi."

"Ngươi dám lừa gạt, sỉ nhục ta như thế, ta tuyệt đối không bỏ qua đâu."

Ta không nhịn được ngắt lời hắn:

"Thật sự có hiểu lầm."

Sợ hắn lại mắng tiếp, ta nói nhanh như gió về đầu đuôi sự việc.

"..."

"Tóm lại, ta tới để chuộc lỗi thay sư muội. Giúp các ngươi bắt yêu, rồi muội ấy chia cho ta một nửa thù lao."

Lục Yến nhíu mày:

"Cho nên sư muội của ngươi là Mạnh Tư?"

Thấy hắn cuối cùng cũng bớt giận, ta gật đầu lia lịa:

"Đúng vậy đúng vậy, chính là muội ấy."

"Ta tới để giúp đỡ, không phải là cái thứ 'gấy' gì đó như ngươi nói đâu."

Lục Yến đập bàn đứng dậy:

"Vậy thì không sai vào đâu được rồi!"

"Ngươi chính là người mà muội ta nói mang tới để đền bù làm vợ ta. Các ngươi cấu kết lừa ta?"

Ta: "?"

Với tên này sao mà nói mãi không thông thế nhỉ.

Lục Yến lạnh mặt đối mắt với ta, sau đó lấy dây thừng trói chặt ta vào cuối giường.

"Chắc hẳn Mạnh Tư đã bỏ trốn rồi, ngươi chưa kịp chạy thì bị ta bắt thóp."

"Ta bảo cho ngươi biết, dù ngươi là nam nhân, đã gả cho ta thì là người của ta."

"Trừ phi ngươi gọi được Mạnh Tư về, trả lại cho ta một vị nương tử khác, nếu không ta sẽ không buông tha ngươi đâu."

Hắn lột phăng một lớp hỉ phục của ta ra.

"Tốt nhất là mau gọi muội ấy về đi."

"Nếu không cứ cách nửa canh giờ, ta lại lột của ngươi một món đồ."

"Dù ngươi là nam nhân, chắc cũng chẳng muốn trần như nhộng cho người ta ngắm đâu nhỉ?"

Ta: "..."

Muội ấy chạy xa vạn dặm rồi, truyền âm còn chẳng tới, ngươi bảo ta tìm kiểu gì!

 

back top