Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj
Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!
Ta đẩy thanh kiếm trên cổ ra, cố gắng nặn một nụ cười hòa nhã:
"Chuyện này... liệu có hiểu lầm gì chăng?"
Lục Yến quát lớn:
"Hiểu lầm cái nỗi gì?"
"Ngươi còn dám cười lạnh với ta!"
"Ý gì đây? Muốn khiêu khích ta sao?"
Ta: "..."
"A Di Đà Phật, bần kiếm tu khổ hạnh trong núi nhiều năm, nụ cười có hơi khó coi là điều khó tránh."
"Nhưng thí chủ không thể vô duyên vô cớ đòi g.i.ế.c cả nhà ta được... Ta tới đây là để dọn dẹp hậu quả cho tiểu sư muội gây họa kia thôi."
"Trong phủ ngươi có tà vật nào chưa trừ không? Ta có thể dốc sức thử một phen."
Lục Yến lạnh giọng:
"Đúng là rẻ mạt thật, đường đường nam tử hán lại trang điểm đậm thế này."
"Nếu không phải bị ta nhìn thấu, có phải ngươi định diễn tiếp không?"
Hắn dường như tưởng tượng ra cảnh chung chăn chung gối với ta, sắc mặt bỗng chốc trắng bệch, vịn tường nôn khan một tiếng.
Ta: "..."
Làm cái gì vậy chứ, ta trông kinh tởm đến thế sao?
Hắn dùng kiếm chỉ chỉ ta, rồi lại chỉ vào chậu đồng bên cạnh:
"Rửa sạch cái mặt đi rồi mới được nói chuyện với ta."
Ta soi bóng mình xuống nước trong chậu đồng, thật khó nói hết lời.
Cái mặt bành ra đỏ như m.ô.n.g khỉ thế này... cũng khó trách Lục Yến nhìn xong muốn nôn.
Sư muội rốt cuộc là tay nghề gì vậy... hóa trang cho ta thành cái dạng quỷ gì thế này. Chẳng trách lúc trước không cho ta soi gương.