Tôi là một Omega kiêu kỳ được Cố Diên Chi — người giàu nhất liên minh — nuôi dưỡng trong lồng vàng

Chương 24

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Tôi dùng công nghệ trong đầu để xoay vần giữa các chi phòng của Cố gia. Tôi không đắc tội với ai nhưng cũng đừng hòng ai lấy được lợi lộc gì từ tôi một cách dễ dàng.

Hôm nay tôi hé lộ cho đại phòng một chút dữ liệu, ngày mai lại đưa cho nhị phòng một công thức sai lệch, dắt mũi tất cả bọn họ.

Họ hận tôi đến ngứa răng nhưng lại không dám động vào tôi, bởi vì tôi là người duy nhất nắm giữ công nghệ cốt lõi.

Tôi trở thành nhân vật được săn đón nhất Cố gia. Từ một Omega "không ra gì" biến thành "Tô lão sư" mà ai cũng muốn lấy lòng.

Tôi thậm chí còn lợi dụng mâu thuẫn giữa bọn họ để giành lấy lợi ích lớn nhất cho mình. Tôi khôi phục lại SG, đồng thời nắm quyền kiểm soát công ty năng lượng dưới trướng Cố gia.

Từ một Omega phế vật, tôi vụt biến thành "ma đầu" trên thương trường. Đến chính tôi cũng phải nể phục bản thân mình.

Hôm nay, khi tôi đang xử lý văn kiện trong văn phòng thì nhị thúc lại tới.

Ông ta trông già đi rất nhiều. "Tô... Tô tổng." Ông ta đã dùng đến kính ngữ với tôi. "Tôi không ngờ cậu lại có bản lĩnh như vậy."

Tôi không thèm ngẩng đầu: "Có chuyện gì thì nói mau."

Ông ta xoa xoa tay: "Lão gia tử sắp không xong rồi. Ông ấy muốn trước khi c.h.ế.t được gặp Diên Chi một lần cuối."

Cây bút trong tay tôi khựng lại: "Không phải ông ấy đã coi như không có đứa con này từ lâu rồi sao?"

Nhị thúc cười khổ: "Năm đó chính lão gia tử đã tự tay đuổi Diên Chi ra khỏi nhà. Bởi vì ông ấy tra ra được mẹ của Diên Chi là gián điệp do gia tộc đối địch phái tới. Ông ấy sợ sự tồn tại của Diên Chi sẽ mang lại tai họa cho Cố gia. Những năm qua, ông ấy vẫn luôn âm thầm quan tâm và bảo vệ nó. Lần trước tôi đi bắt nó về cũng là ý của lão gia tử, ông ấy sợ Diên Chi đấu không lại chúng tôi nên sẽ chịu thiệt."

Tôi sững sờ. Hóa ra sự thật lại là như thế.

Mỗi một người ở Cố gia đều dùng cách riêng của mình để yêu thương cậu thiếu niên mang tên Cố Diên Chi. Chỉ là cách của họ quá vụng về, và cũng quá gây tổn thương.

"Anh ấy sẽ về thôi." Tôi nói. "Đợi anh ấy làm xong việc cần làm."

 

back top