Tôi mang thuốc ức chế đến cho anh trai, nào ngờ lại bị anh ấy thô bạo lôi vào phòng rồi triền miên suốt cả đêm.

Chương 28

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Tất cả mọi người có mặt đều nghe mà ngẩn ngơ, chỉ có tôi là nghe mà thấy sướng rơn.

Kỳ Tranh cau mày, đỡ lấy thắt lưng sau của tôi để tôi đứng thẳng dậy:

"Ngày hôm đó cậu đến bệnh viện..."

Tôi vỗ vỗ vai anh ta:

"Bình tĩnh nào, làm việc chính trước đã."

Nhìn thấy vẻ mặt như bị sét đánh của Kỳ An, tôi suýt chút nữa thì cười thành tiếng.

Nghĩ đến hoàn cảnh lúc này nên tôi mới nhịn được.

Tôi búng tay một cái với luật sư Trần:

"Luật sư Trần, đưa tài liệu cho em ba của tôi xem đi, kẻo lát nữa cậu ấy lại kiện ông lừa cậu ấy."

Luật sư Trần gật đầu, cầm tài liệu đi về phía Kỳ An.

"Tam thiếu gia, di chúc của ông Kỳ đã được công chứng qua ba lớp, có quay lại video công chứng, có thể phát tại chỗ."

Luật sư Trần nói xong, trợ lý phía sau ông lập tức lấy máy tính xách tay từ trong túi xách ra.

Tuy nhiên Kỳ An chẳng mảy may để tâm, cậu ta nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn tôi, mắt đỏ bừng vì tức giận.

"Anh hai, anh đúng là có bản lĩnh."

Tôi gật đầu cười cười:

"Quá khen."

Kỳ An không xem, luật sư Trần lại cầm tài liệu đi về phía tôi.

"Nhị thiếu gia, mời cậu chín giờ sáng mai đến văn phòng luật sư để làm thủ tục."

Tôi cầm tài liệu lật xem, không khỏi cảm thán:

"Nhiều tài sản thế này, cái túi nhỏ của tôi sao mà chứa hết được..."

Gập tập hồ sơ lại trả cho luật sư Trần, tôi cười nói:

"Làm phiền luật sư Trần soạn lại một bản tài liệu khác, nhà tổ ở ngoại ô phía Tây thuộc về tôi, rồi trích hai mươi triệu từ di sản vào tài khoản của tôi, còn lại tất cả, đều quy về tên của anh cả tôi - ông Kỳ Tranh."

Luật sư Trần gật đầu:

"Được, vậy mời Đại thiếu gia và Nhị thiếu gia, chín giờ sáng mai đến văn phòng luật sư để làm thủ tục."

"Dễ nói thôi, tiệm chè của dì Trương tôi đã mua lại rồi, sáng mai tiện thể đưa sổ hồng cho ông luôn."

Luật sư Trần ngẩn ra, rồi nhanh chóng thu liễm thần sắc, khẽ gật đầu:

"Cảm ơn Nhị thiếu gia."

Tôi vỗ vai ông ấy:

"Không khách sáo."

Kỳ An vẫn đứng một mình thẫn thờ giữa gió lộng.

Tôi ngoảnh lại, ra hiệu bằng mắt với mấy tên vệ sĩ phía sau.

"Đi mời em ba của tôi đến trước mộ lão... lão già quỳ đi."

"Vâng, Nhị thiếu gia."

Người của Kỳ An rất biết điều lùi sang một bên.

Đợi Kỳ An đã quỳ ngay ngắn trước mộ, tôi thong thả bước tới, ngồi xổm xuống:

"Em ba này, cậu biết đấy, tôi vốn rộng lượng, nên chuyện tối qua sẽ không chấp nhặt với cậu. Nhưng tối qua cậu không trực linh cho ông già, nên phải bù lại chứ nhỉ?"

Kỳ An trừng mắt nhìn tôi đầy hiểm độc.

Tôi cười cười, đưa tay ra sau, Kỳ Tranh liền nắm lấy tay tôi.

Tôi mượn lực đứng dậy, nhướng mày nói:

"Còn anh cả muốn xử lý cậu thế nào, thì tôi không quản được đâu."

 

back top