XUỐNG BIỂN LÀM VIỆC Ở HỘI SỞ, LẠI GẶP PHẢI NGƯỜI TÔI THẦM YÊU SUỐT TÁM NĂM

Chương 18

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Sau khi ăn xong, tôi cứ ngỡ Thẩm Việt Sơn sẽ đưa tôi về cửa hàng, nhưng anh lại lái xe về biệt thự. Anh ném cho tôi một bộ đồ ngủ, bảo tôi đi tắm. Lần này tôi rất nhanh nhạy, tắm rửa sạch sẽ từ trong ra ngoài. Mặc đồ ngủ bước ra, anh đã nằm trên giường. Tôi lại gần, ngửi thấy mùi sữa tắm sạch sẽ trên người anh.

"Thẩm tiên sinh?"

"Gọi tên tôi."

"Thẩm... Việt Sơn."

"Ừ, ngủ đi." Anh kéo tôi một cái, tôi bị anh ôm gọn vào lòng. Trong bóng tối, tôi mở to mắt, không ngờ lại là kiểu đi ngủ đơn thuần thế này. Trên người anh tỏa ra mùi hương giống hệt tôi, cảm giác như một đôi tình nhân đang cùng trải qua một đêm. Sự nhận thức mập mờ này khiến tai tôi nóng bừng. Tôi nằm trong vòng tay anh, cả người cứng đờ, mãi không ngủ được.

Tôi cẩn thận xoay người lại, Thẩm Việt Sơn liền ôm lấy eo tôi: "Sao lại quay lưng lại với tôi? Sao thế, không ngủ được à?"

"Dạ..."

"Cậu với vợ cũ bình thường ngủ thế nào?"

Tim tôi thót lại một cái. Cái lời nói dối quàng xiên đó sao anh vẫn còn nhớ chứ? Tôi đành cắn răng tiếp tục nói dối: "Thì... thì cũng ngủ thế này thôi ạ."

"Là cô ta ôm cậu, hay cậu ôm cô ta?"

"Ờ... cả hai ạ."

Cánh tay trên eo tôi siết chặt lại, anh cười lạnh: "Vậy hai người tình cảm thế sao lại ly hôn?"

"Vì... vì tôi không có tiền."

"Ồ?" Anh nheo mắt nhìn tôi. "Vậy ra cậu vẫn là trai thẳng đúng không? Thế giờ tôi ôm cậu thế này, cậu có ngủ được không?"

"..." Đối mặt với anh, tôi căng thẳng đến mức không ngủ nổi. Đây là người tôi hằng mong nhớ suốt bao nhiêu năm, đột nhiên ôm tôi ngủ cứ như là mơ vậy. Nhưng những ảo tưởng này tôi sẽ không nói ra để tránh bị chê cười.

Tôi còn đang nghĩ xem nên bịa tiếp thế nào thì Thẩm Việt Sơn bỗng tức giận xoay người tôi lại: "Không ngủ được thì thôi. Dậy đi, làm chuyện khác."

...

 

back top