Hai năm Khương Xu ở nước ngoài, cứ cách một hai tháng tôi lại bay sang đó một lần.

Chương 8

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Ngày cưới được định rất gần.

Tôi ngày đêm làm việc, tích cóp đủ tiền cho hai tờ vé máy bay, định bụng lần cuối cùng này sẽ sang gặp Khương Xu một lần nữa.

Chỉ một lần thôi, rồi sau này sẽ cắt đứt mọi vương vấn.

Đến A quốc đã là buổi tối, Khương Xu uống say, ngồi trên bậc thềm, đúng vị trí mà trước đây tôi vẫn hay ngồi.

Mùa đông ở A quốc ấm hơn trong nước một chút, nhưng mặt trời lặn rồi thì cuối cùng vẫn lạnh.

Tôi cởi chiếc áo khoác trên người ra, đưa cho cậu ấy.

Khương Xu ngẩng đầu nhìn tôi, không động đậy, chỉ lầm bầm:

"Bàng Tín Minh."

"Ừ."

"Bên ngoài lạnh, khoác vào đi."

"Đồ đồng tính c.h.ế.t tiệt."

Câu nói này người khác cũng từng nói với tôi. Những người trong buổi họp lớp, mẹ của Khương Xu... tôi đã nghe rất nhiều lần, nhưng không lần nào chói tai như câu nói lúc này.

Trước đây khi tôi chấp nhất đòi ra nước ngoài, Bàng Hân Vi nói tôi ích kỷ, tôi không để tâm.

Lúc đó tôi vừa tốt nghiệp trường đại học danh giá nhất, trong tay nắm giữ lời mời làm việc từ tập đoàn lớn, tâm cao hơn trời, cảm thấy mọi thứ mình muốn đều nằm trong tầm tay.

Cảm thấy sống vì bản thân mình chẳng có gì sai trái.

Nhưng lúc này, nhìn Khương Xu với khuôn mặt đỏ bừng vì rượu, tôi mới muộn màng nhận ra rằng Bàng Hân Vi nói đúng, tôi thực sự rất ích kỷ.

Kẻ bỏ mặc tất cả để đòi ra nước ngoài là tôi ích kỷ, kẻ bất chấp tất cả để kéo Khương Xu vào con đường không lối thoát bị người đời phỉ nhổ này cũng là tôi ích kỷ.

Cả đời này của tôi, sống đến tận bây giờ, chẳng thể đối xử tốt được với bất kỳ ai.

"Khương Xu, tuần sau tôi kết hôn rồi, sau này tôi không đến nữa."

Ngày hôm đó A quốc đã đón một trận tuyết lớn trăm năm mới có một lần.

Tuyết lớn đến mức trời đất tĩnh lặng, tuyết lớn đến mức các chuyến bay bị hủy, tuyết lớn đến mức chẳng để bất kỳ ai được như ý nguyện.

Đến cuối cùng, tôi vẫn chẳng thể đối xử tốt được với ai.

 

back top