KẾT HÔN CHỚP NHOÁNG VỚI CHỒNG ĐẠI GIA SAU MỘT ĐÊM LĂN GIƯỜNG

Chương 81: Ngoại truyện 2

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Nhưng cậu không thực sự phải chật vật ở mức sống qua ngày, vì gia cảnh cậu không tệ, sau khi tốt nghiệp đại học, mẹ cậu Ôn Bình Bình mỗi tháng đều dán cho cậu một ít tiền, còn cho nhà và xe, làm Ôn Nhiên có thể có phòng làm việc riêng, đi ra ngoài cũng tiện.

Nhưng những điều đó đều có cái giá của nó.

Này đây, Ôn Bình Bình lại gửi tin nhắn thúc giục hôn nhân:

【 ảnh chụp 】【 ảnh chụp 】【 ảnh chụp 】

【 Con xem mấy cậu trai này 】

【 Có cậu nào hợp mắt con không 】

【 Đều là dì cả và dì hai con giới thiệu 】

【 Điều kiện đều không tệ 】

【 Công việc cũng tử tế 】

Ôn Nhiên nhìn thấy, đang đứng bên bếp đảo uống nước, cậu thở dài thườn thượt.

Cậu còn không thể không trả lời, chỉ có thể cố gắng tổ chức từ ngữ, da đầu căng ra trả lời: 【 Hôm nào con đi xem mắt nha, mẹ 】

【 Mấy ngày nay bản thảo con nhiều lắm 】

【 Biên tập không hài lòng 】

【 Lại phải vẽ lại từ đầu 】

Ôn Nhiên vừa mới gửi đi, đầu bên kia liền nhảy ra tin nhắn thoại 60 giây, Ôn Nhiên nhìn khung thoại dài dằng dặc 60 giây kia, da đầu đã tê dại — Có chuyện gì mà nhất thiết phải gửi tin nhắn thoại a, còn là 60 giây, không thể gõ chữ sao.

Ôn Nhiên chuyển tin nhắn thoại sang văn bản, quả nhiên thấy Ôn Bình Bình lải nhải một đống lời nói, những lời này đều là những câu thoại cũ vô cùng quen thuộc, đại ý là nói Ôn Nhiên cả ngày làm bậy, chuyện tình cảm cũng không để tâm, nói cậu: Con có thể đi năm nay một mình, năm sau một mình, năm sau nữa một mình, còn có thể hàng năm một mình sao?

Người khác có đôi có cặp, con xem không muốn khóc sao? Không hâm mộ sao?

Không tranh thủ lúc còn trẻ, mặt đẹp, nhanh chóng vớt lấy một người đàn ông chất lượng tốt, chẳng lẽ phải đợi đến bảy tám chục tuổi lại đi vớt một ông già?

Ôn Nhiên đương nhiên hiểu những lời này.

Cậu là không tìm, không muốn tìm sao.

Cậu thuần túy là không tìm được a.

Ôn Nhiên chỉ đành căng da đầu trả lời: 【 Con biết rồi, được, con hiểu, nghe lời mẹ 】

Buông điện thoại xuống, Ôn Nhiên không khỏi nghĩ: Mình có phải là quá vô dụng một chút không a?

Cùng là tốt nghiệp đại học C, bạn học cùng phòng của cậu bây giờ đều làm ăn khá tốt, chỉ có cậu, vì thích vẽ tranh và manga anime, hiện tại đang vẽ truyện tranh kiếm miếng cơm ăn.

Nếu không phải điều kiện gia đình tốt, đã sớm uống gió Tây Bắc rồi.

Ôn Nhiên lại rất nhanh tự mình an ủi: Hải, cân nhắc những thứ này có cần thiết gì đâu.

Đường là mình chọn, cứ đi tiếp thôi.

Ngày nào đi không thông thì ngày đó tính.

Ôn Nhiên đi tủ lạnh tìm sữa chua và đồ ăn vặt, cuộn vào phòng ngủ lớn của mình, ăn đồ ăn vặt xem phim mới đi.

Buổi tối, Ôn Nhiên no bụng đồ ăn vặt lái xe đi đến quán bar mới Thương Qua hẹn cậu.

Lúc vào cửa, có mấy người nam nữ liên tục quay đầu nhìn Ôn Nhiên, Ôn Nhiên sớm đã quen, không để ý nhiều, tự mình đi vào trong.

Gặp Thương Qua đã đến từ lâu, ngồi xuống ở quầy bar cao, nhấp một ly Cocktail không độ cồn cao, Thương Qua hôm nay ăn diện lòe loẹt liền kề sát lại, đầu chạm đầu: “Ai” một tiếng, nói: “Tao vừa thấy được một miếng mồi ngon của mày.”

“Rất cao, vai rộng lớn, cửa sổ đôi, đặc biệt lực lưỡng! Lại còn có sự chênh lệch màu da!”

“Cùng với mấy đoạn ngắn hoàng bạo mà mày vẽ, quả thật là khắc ra từ một khuôn!”

Ôn Nhiên suýt chút nữa sặc một ngụm rượu.

“Tao vẽ truyện tranh đàng hoàng được không,” Ôn Nhiên biện bạch cho mình: “Chỉ là thỉnh thoảng sẽ vẽ chút...”

Vẽ chút có màu sắc, nội dung đại khái chính là công và thụ có hình thể chênh lệch rõ ràng, hai người “đánh nhau” trong đủ loại trường hợp khác nhau.

Bộ phận đánh nhau cần phải che bằng mosaic kiểu đó.

Ôn Nhiên lẩm bẩm: “Đây không phải vì bản thảo toàn bị pia về phải sửa, áp lực quá lớn sao.”

Áp lực lớn, Ôn Nhiên liền thích vẽ chút đồ vật thả bay tự mình.

Thương Qua dùng cánh tay choàng cổ cậu, đầu dựa gần đầu: “Mày muốn giải tỏa, vẽ mosaic làm gì, mày tự mosaic đi nha!”

Nói rồi ý bảo xung quanh: “Gay bar, thuần gay bar, toàn bộ đều là đàn ông, chọn một người đẹp trai, ngủ, thả lỏng một chút, nhân tiện phá vỡ cái lần đầu mà mày giữ 24 năm.”

“Mày phá chưa?” Ôn Nhiên một câu chặn miệng Thương Qua.

“Hải ~” Thương Qua nâng ly rượu, ngượng ngùng: “Chuyện này, cũng phải xem duyên phận.”

“Đây không phải chờ mày phá trước sao.”

“Mày đi trước đi.”

Ôn Nhiên cụng ly với cậu ta.

Thương Qua quay đầu liếc cậu, chậc: “Thật là phí hoài cái gương mặt đẹp như vậy.”

“Tao mà là mày, có cái mặt như mày, lên đại học là đã bắt đầu ngủ với đàn ông rồi.”

“Trước tiên là ngủ với con trai nhà giàu số một Châu Á đã!”

“Đừng có con trai nhà giàu số một Châu Á hay không con trai nhà giàu số một Châu Á,” Ôn Nhiên mở điện thoại ra: “Xem tranh mới của tao, có phải cũng không tệ lắm không.”

Thương Qua vừa nhìn, lập tức kích động che miệng: “Tư thế này tao thích!! Phải là tiểu thụ ở phía trên!!”

Đến quán bar vừa uống rượu vừa xem tranh hoàng, toàn bộ quán bar tìm không ra người thứ ba.

Mà điều Ôn Nhiên và họ không biết là, ở băng ghế không xa, có một ánh mắt liên tục hướng về phía họ.

Lạc Tiêu bị vỗ vai, Trương Tổ Danh thò đầu qua: “Anh, nhìn cái gì vậy?”

Lạc Tiêu vừa thu hồi ánh mắt lại lần nữa hướng về phía không xa, hỏi Trương Tổ Danh: “Bên kia, hai người kia, ở quầy bar cao, đang cúi đầu xem điện thoại.”

“À.” Trương Tổ Danh cũng nhìn qua, lên tiếng, tỏ vẻ mình thấy, “Sao vậy?”

“Quen biết sao?” Lạc Tiêu hỏi như vậy, bởi vì Trương Tổ Danh là ông chủ quán bar này.

“Cái này có gì đâu.” Trương Tổ Danh vẻ mặt thẳng thắn, lấy điện thoại từ túi quần ra: “Chờ, em đi xin WeChat cho anh.”

Trước khi đi không quên hỏi: “Anh để mắt tới người nào a?”

“Người đeo khuyên tai màu đen kia, hay là người mặc áo sơ mi trắng...”

Lập tức không hỏi nữa.

Cái này còn cần hỏi sao.

Áo sơ mi trắng kia đẹp trai như vậy, khẳng định là áo sơ mi trắng rồi.

“Chờ nha.” Trương Tổ Danh nhanh chóng bước về phía bên kia.

 

back top