Năm năm trước, tôi lên cơn đau tim dữ dội.

Chương 2

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

"Vậy anh đưa em đi..."

Lời còn chưa dứt, một nhóm người đã xông vào. Bác sĩ, y tá, nhân viên an ninh. Vị bác sĩ dẫn đầu thở hổn hển:

"Cậu Tịch, cậu theo tôi về phòng bệnh trước đi, tôi sẽ thảo luận thêm về bệnh tình của cậu và sắp xếp các bước điều trị tiếp theo."

Tôi lắc đầu, nắm lấy vạt áo Chu Hoài Ngộ.

"Tôi muốn anh ấy phụ trách, làm bác sĩ điều trị chính cho tôi."

Dù sống hay chết, tôi cũng muốn mình nằm trong tay anh.

Ánh mắt vị bác sĩ nọ đảo qua đảo lại giữa tôi và Chu Hoài Ngộ. Trong đôi mắt ấy thoáng hiện một nỗi niềm buồn thương cho người cùng cảnh ngộ. Ngay cả các nhân viên y tế phía sau cũng lộ vẻ tiếc nuối và khó xử.

"Bác sĩ Chu đã bị đình chỉ công tác rồi."

"Hiện tại toàn bộ bệnh nhân của cậu ấy đã được chuyển giao cho các bác sĩ cùng cấp khác. Trong thời gian tiếp nhận điều tra, cậu ấy không được quản lý bất kỳ bệnh nhân nào nữa."

Tôi không nhường nửa bước: "Nhưng tôi đến đây là vì Chu Hoài Ngộ. Những bệnh nhân trong tay anh ấy, và cả những người đang chờ lấy số trước đó, tất cả đều vì anh ấy mà đến."

"Cậu Tịch, trước đó tôi đã giải thích với cậu rồi."

Nhưng tôi không giống những bệnh nhân khác. Tôi không muốn chuyển sang bác sĩ khác. Tôi chỉ tin Chu Hoài Ngộ.

"Tôi có thể ký giấy cam kết, tôi chỉ cần bác sĩ Chu chịu trách nhiệm điều trị cho mình. Nếu xảy ra bất kỳ vấn đề gì, tôi sẽ tự chịu trách nhiệm, không liên quan đến bệnh viện hay bác sĩ Chu."

Tôi biết việc này rất khó khăn, nhưng đây chẳng phải cũng là một cơ hội sao? Nếu tôi chết, không ai truy cứu trách nhiệm.

Nếu tôi không chết, Chu Hoài Ngộ có thể cứu vãn danh tiếng. Dù sao tôi cũng không phải là kẻ vô danh tiểu tốt. Chỉ cần cứu sống được tôi, tôi nhất định có thể giúp anh.

Tôi có thể làm quân bài để anh lật ngược thế cờ, đánh cược cho anh một tiền đồ xán lạn.

 

back top