Bùi Ứng Hoài mặt đầy kinh ngạc đi tới bên cạnh tôi.
Nhìn trái, lại nhìn phải.
Dường như muốn nhìn thấu một cái lỗ trên người tôi mới thôi.
Tôi khẽ gật đầu: "Là tôi."
Trước khi đến đây, tôi đã nghe ngóng được rằng Bùi Ứng Hoài sinh ra đã ngậm thìa vàng, được nuông chiều hết mực.
Là một tên "hỗn thế ma vương" chính hiệu, cực kỳ khó chiều.
Hôm nay gặp mặt, quả đúng như lời đồn.
Tuy nhiên, dù tính cách không tốt, nhưng anh ta trông cũng khá là đẹp trai...
Bùi Ứng Hoài bỗng bày ra vẻ mặt khổ sở: "Bố mẹ, tự nhiên con cảm thấy cả người không được khỏe cho lắm."
"Có lẽ bệnh cũ của con lại tái phát rồi, hay là con kết hôn để xung hỉ một chuyến nhỉ?"
"Chẳng phải đây có sẵn một người sao, cho nên cái vụ con nuôi này hai người đừng có nhận!"
"Nhận rồi chẳng phải chúng con sẽ thành l.o.ạ.n l.u.â.n sao? Nghìn vạn lần không được, con thì sao cũng được, nhưng không thể để cậu ấy chịu uất ức như vậy được..."
Tôi đứng hình ngay tại chỗ.
Chú Bùi và dì Lâm cũng ngớ người ra.
Nhìn Bùi Ứng Hoài bằng ánh mắt như thể nhìn thấy sinh vật lạ.
"Con trai, con bị làm sao thế?"
Bùi Ứng Hoài vẻ mặt đau đớn ôm lấy tim, hơi khom người xuống.
"Tim con lúc nãy đập rất bất thường, đập nhanh lắm luôn."
"Hu hu hu, bố mẹ, hai người sẽ đồng ý đúng không?"
Tôi định tiến tới đỡ anh ta, nhưng dì Lâm đã cản tôi lại, đồng thời lườm Bùi Ứng Hoài một cái cháy mặt.
"Con cứ diễn tiếp đi, cái thân hình khỏe như trâu mộng ấy mà bệnh tật gì."
Nói xong, dì Lâm quay sang nhìn tôi.
"Tiểu Thập à, chuyện này con nghĩ sao? Yên tâm, chú dì tuyệt đối tôn trọng ý kiến của con."
"Con... con sao cũng được ạ."
"Nếu anh Ứng Hoài cần, con không vấn đề gì đâu ạ."
Dù sao tôi cũng đang ở nhờ nhà người ta, họ lại đối xử với tôi tốt như vậy rồi.
Nghe thấy lời này, Bùi Ứng Hoài lại hớn hở bật dậy.
Cái đuôi chó tàng hình sau lưng như muốn vểnh tận lên trời.
"Cái cậu kia, cậu đừng tưởng là đối tượng đính hôn của tôi thì tôi sẽ đối xử tốt với cậu nhé, sau khi kết hôn mọi việc trong nhà phải nghe lời tôi hết."
"Tôi thích quỳ bàn giặt thì quỳ, rửa bát nấu cơm cũng không được tranh với tôi, cậu chỉ được phép tiêu tiền và đi chơi thôi đấy."
Tôi: "???"
Đối tượng đính hôn này của tôi, không lẽ lúc nhỏ bị sốt cao mà dì Lâm quên không đưa đi bệnh viện kịp thời sao?