Một lát sau, Bùi Ứng Hoài lại nói giọng mỉa mai: "Hừ, còn biết tặng quà cơ đấy, vậy mà bao nhiêu ngày qua tôi chẳng thấy bóng dáng cái quà nào cả."
"Còn tặng cả bút máy cơ đấy~ Ái chà chà~ Hắn ta có thi điểm cao bằng tôi không mà dám nhận cây bút đó."
Tôi thấy thật bất lực, đành cố gắng "vuốt lông" cho con ch.ó lớn bên cạnh.
"Bùi Ứng Hoài, anh đừng có nói giọng mỉa mai thế được không? Mấy ngày nay cậu ấy dạy tôi bao nhiêu bài, cây bút chỉ là quà cảm ơn thôi."
Bùi Ứng Hoài khoanh tay trước ngực, hừ một tiếng: "Vậy tôi còn giặt quần áo cho cậu nữa kia kìa!"
"Dạ??"
Hèn chi mấy ngày nay quần áo bẩn tôi vừa thay ra, vừa bỏ vào giỏ đã thấy biến mất, loáng cái đã được giặt sạch. Muốn giành cũng không kịp. Tôi cứ ngỡ là dì giúp việc trong nhà giặt giúp cơ. Hóa ra là Bùi Ứng Hoài âm thầm giặt sao.
Tôi nhất thời bối rối: "Anh... anh thật là..."
Hai má tôi nóng bừng, đột nhiên cảm thấy hơi nóng nực.
Bùi Ứng Hoài vẻ mặt đắc ý, như đang chờ được khen thưởng: "Còn sữa và bữa sáng mỗi ngày của cậu cũng là do tôi chuẩn bị đấy."
Mỗi sáng thức dậy tôi đều thấy bữa sáng đã đặt sẵn trên bàn. Chuyện này cũng là Bùi Ứng Hoài làm sao?
Anh ta tiếp tục lầm bầm: "Cũng tại hôm đó cậu bảo tôi làm ngon, nên tôi mới phải dậy sớm trước nửa tiếng để làm."
"Bao nhiêu năm qua, cuối cùng trong nhà cũng có người cùng tôi ăn sáng."
Tôi chỉ thuận miệng khen một câu, không ngờ Bùi Ứng Hoài lại ghi tạc vào lòng.
Hèn chi bữa sáng mấy ngày nay toàn là những món hợp khẩu vị của tôi. Lúc mới đến, tôi không quen đồ ăn ở đây nên ngày nào cũng ăn rất ít.
Dù chú dì đối xử rất tốt nhưng tôi luôn có cảm giác mình là người ngoài, chẳng dám lên tiếng đòi hỏi.
Cho đến một ngày, tôi thấy trên bàn ăn xuất hiện thêm vài món đặc sản quê mình. Lúc đó tôi cảm động đến mức suýt không cầm được nước mắt, vừa khóc vừa ăn hết veo hai bát cơm lớn. Hóa ra những chuyện này cũng là do Bùi Ứng Hoài phát hiện ra.
Thì ra cảm giác được người khác quan tâm là như thế này, trong lòng ấm áp vô cùng. Giống như có một chùm pháo hoa nhỏ vừa bay vút lên, "đoàng" một tiếng nở rộ trong tim.
"Bùi Ứng Hoài, cảm ơn anh."
"Chú dì đối xử với tôi rất tốt, anh cũng vậy, tôi rất thích gia đình này."