Sau khi thân phận thiếu gia giả bị bại lộ, tôi rất biết điều mà thu dọn đồ đạc cút xéo.

Chương 3

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Sau khi lên xe, tôi bị kẹp giữa hai người, anh cả ở bên trái, Tạ Dư Bạch ở bên phải.

Vừa lên xe Tạ Dư Bạch đã tỉnh, yếu ớt nhìn tôi: "Cảm ơn anh, anh thật tốt."

Còn kẻ đen đủi Hoắc Lâm Thâm chỉ có thể ngồi ghế phụ.

Nhìn biểu hiện vừa rồi của họ, xem ra những gì bình luận nói đều là thật.

Trong lòng tôi thầm nghĩ: 【Cứ ổn định ba tên ngốc này đã, nếu họ đã thích mình thì chẳng phải mình muốn gì được nấy sao?】 【Dáng người anh cả khá tốt, Tạ Dư Bạch trông cũng được, còn tên Hoắc Lâm Thâm kia thì... thôi bỏ đi...】

Vừa hoàn hồn, đột nhiên phát hiện ba khuôn mặt đồng thời nhìn về phía mình.

Hoắc Lâm Thâm ở ghế phụ dường như muốn nhoài nửa người ra sau để nhìn tôi.

"Tưởng Mộc, có phải cậu rất ghét tôi không?"

Hai người bên cạnh thì lẳng lặng nhịn cười, bộ dạng như đang xem kịch.

Chuyện gì thế này?

Tôi đâu có nói gì đâu!

Ánh mắt Hoắc Lâm Thâm như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy.

Tôi thử thăm dò: "Emmm cũng bình thường? Thật ra không ghét lắm."

Hoắc Lâm Thâm lúc này mới lầm bầm rồi quay người lại: "Cái này còn nghe được!"

Tôi lập tức ngậm chặt miệng, trong lòng bắt đầu chửi rủa.

【Không biết Hoắc Lâm Thâm phát điên cái gì, không biết anh ta là đối thủ của tôi sao? Tôi không ghét anh ta thì ghét ai?】 【Từ nhỏ đến lớn tôi với anh ta đánh nhau nhiều nhất, cãi nhau lại càng chưa bao giờ thắng nổi anh ta.】

Lúc này, Hoắc Lâm Thâm lại quay đầu, lườm tôi một cái cháy mắt.

Tôi cũng không khách sáo lườm lại.

【Gì đây? Tôi đụng gì đến anh ta à? Còn lườm tôi?】 【Tính tình còn bướng hơn trâu, sau này ai cưới phải anh ta đúng là xui xẻo.】

Hoắc Lâm Thâm dường như tức đến nổ phổi, quay phắt đầu đi, không thèm nhìn lại nữa, cứ nhìn chăm chằm phong cảnh ngoài cửa sổ.

Nghe kỹ còn có thể nghe thấy tiếng hít thở dồn dập từng cơn.

Hai người bên cạnh đều đang nén cười, nhưng đối với tôi lại vô cùng ôn hòa.

Tôi khẽ hừ một tiếng.

【Nhìn đi, trong ba người, đúng là cái tên Hoắc Lâm Thâm này khó chiều nhất.】 Bầu không khí trong xe càng trở nên căng thẳng.

"Dừng xe!"

Lúc này, Hoắc Lâm Thâm đột nhiên bảo tài xế tấp xe vào lề.

Anh ta hầm hầm mở cửa xe đi thẳng, ngay cả một lời chào cũng không có.

Nhìn hành động đột ngột của anh ta, tôi vô cùng khó hiểu.

【Gì vậy, cái tính nết chó má gì thế này??? Ai lại chọc giận anh ta rồi?】 【Anh cả vừa rồi cũng đâu có nói gì anh ta, một thằng đàn ông mà sao hẹp hòi vậy.】

Bóng lưng Hoắc Lâm Thâm khựng lại, dường như phổi sắp nổ tung vì tức, nhưng cuối cùng anh ta chẳng nói lời nào, lẳng lặng bước đi nhanh hơn.

 

back top