XUỐNG BIỂN LÀM VIỆC Ở HỘI SỞ, LẠI GẶP PHẢI NGƯỜI TÔI THẦM YÊU SUỐT TÁM NĂM

Chương 25

Mời các bạn CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VHDA5LGJj

Ưng Tỷ Comics xin chân thành cảm ơn!

Mẹ tôi đã tìm được tạng phù hợp. Tôi xin nghỉ việc ở hội sở để tập trung chăm sóc bà. Người phẫu thuật cho mẹ là một bác sĩ trưởng khoa rất nổi tiếng, tôi biết chắc chắn có sự nhúng tay của Thẩm Việt Sơn. Anh thường xuyên ghé qua bệnh viện giúp đỡ, mang theo hoa và lấy danh nghĩa là bạn tôi để thăm hỏi bà. Anh vừa đẹp trai lại khéo miệng nên mẹ tôi rất quý anh.

Tôi đi nộp tiền ở trạm y tá rồi trao đổi với bác sĩ về những lưu ý hậu phẫu. Lúc quay lại phòng bệnh, nghe thấy mẹ đang kể chuyện hồi cấp ba, tôi muốn ngăn lại nhưng không kịp nữa. Mẹ đã kể cho anh nghe chuyện trước kỳ thi đại học năm đó.

Khi đó tôi đang chuẩn bị cho kỳ thi năng khiếu của trường thể thao, ngày nào cũng tập luyện đến tối muộn. Một tối trên đường về nhà, tôi bị đám người đòi nợ chặn đường. Bố tôi lúc sinh thời bài bạc bị người ta lừa gạt nên nợ nần chồng chất, ông ấy nhảy lầu c.h.ế.t cho thanh thản, bỏ lại đống nợ cho mẹ con tôi. Đám đòi nợ không đòi được tiền nên không cho tôi đi, chúng muốn cho tôi một bài học nên đã đánh gãy chân tôi. Nếu không được cấp cứu kịp thời thì gân chân của tôi đã bị hỏng hoàn toàn, sau này sẽ thành người què. Cả cổ tay phải cũng bị thương, phải tĩnh dưỡng ba tháng. Tôi đã không thể tham gia kỳ thi năng khiếu, cũng không thể tham gia kỳ thi đại học. Những ngày đó mẹ tôi khóc suốt, giờ nhắc lại mắt bà vẫn đỏ hoe.

Tôi bước vào phòng cắt ngang lời bà: "Mẹ, nhắc chuyện cũ làm gì ạ? Qua hết rồi mà." Tôi gọt táo cho bà, dặn bà nghỉ ngơi cho tốt. Thẩm Việt Sơn nhìn tôi, ánh mắt có chút u uất. Lúc hoàng hôn, anh đứng dậy ra về, đi ngang qua tôi liền nói nhỏ: "Ra đây, nói chuyện chút."

 

back top